Con thấy từ xa, Ba ơi con thấy từ xa
Thân còm cỏi áo bà ba bạc màu
Lòng con luống những quặn đau
Thương con Ba chẳng quản bao nhọc nhằn
Đường xa đi lại khó khăn
Vậy mà mỗi tháng một lần chẳng nao
Thăm con tận chốn rừng sâu
Trại tù cải tạo biết bao nhiêu lần
Con mừng có được thức ăn
Nhưng buồn Ba phải cực thân quá nhiều
Nghiêng ngã vẹo xiêu, bóng Ba nghiêng ngã vẹo xiêu
Hai tay xách nặng, nắng thiêu đốt người
Ba ơi con vẫn nhớ lời
Khuyên con nhẩn nhục suốt đời từ đây
"Con ơi cầm lấy gói này
Là hai bánh thuốc hằng ngày cho con
Đốt theo năm tháng mỏi mòn
Ngày về Ba biết có còn hay không...???!!!
Bao năm ghi mãi trong lòng
Chuyện ngày xưa ấy vẫn không phai mờ
Ba ơi con cũng không ngờ
Âm dương cách trở đôi bờ chia phôi
Giờ con lưu lạc xứ người
Lòng luôn vẫn nhớ nhớ một thời đã qua
thơ HOÀI VIỆT (NINH TRƯƠNG)