HỌP MẶT HD XUÂN ĐINH DẬU NK 68-75 NGÀY 04/02/2017
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng

NHỚ TẾT QUÊ XƯA-TẾT THA HƯƠNG-NGÀY XUÂN KHAI BÚT

 



Tôi nhớ ngày xưa, ở quê tôi                Trước Tết mấy ngày đâu thảnh thơi

Tết đến vui ơi quá là vui                    Lo nồi bánh tét”mệt quá chời”!

Mấy tháng nhà tôi lo ăn Tết               Đào lổ thật to đun củi bự

Chuẩn bị từ đâu cuối tháng mười       Nấu suốt một đêm bánh chín thôi.

 

Cha tôi xăng xái xới đất trồng           Rồi tới ngày ba mươi cuối năm

Rau cải cùng thêm nhiều loại bông    Cơm canh, ngũ quả đơm đầy mâm

Cúc vàng, đại đóa cùng vạn thọ         Tất lòng thành kính, ông tôi khấn

Cây mai lặt lá khoản hôm rầm           Mời thỉnh tổ tiên về vui chung.

 

Bày gà ít qua không đủ đâu               Đêm đến giao thừa ầm tiếng pháo

Mẹ tôi nuôi thúc đàn vịt bầu              Đì, đùng to nhỏ như tranh nhau.

Rượu thì đã ủ đầy một khạp               Bà tôi quỳ khấn bao lời ước

Toàn rặt nếp than mới đẹp màu         Sang năm xin được chút sang giàu

 

Rồi tháng mười hai đến quá mau       Mùng một tranh nhau lạy ông bà

Áo quần chục bộ chớ ít sao                Mừng tuổi xong rồi tới mẹ cha

Ông tôi một bộ đi ăn giỗ                    Con cháu mặt mày trông hớn hở

Thằng út ưu tiên hai bộ màu              “Lì xì toàn tiền mới không hà!”

 

Nhà tôi được quét màu xanh lợt         Giờ xuất hành mẹ ra đúng hướng

Lư đồng đánh bóng thật sáng trưng   Đèn nhang hoa quả kịp lên đường

Hình ảnh ông bà lau như mới             Đi chùa càng sớm càng được phước

Mồ mả cần lo đắp cho xong               ‘sang năm cả nhà mạnh khỏe luôn”

 

Tôm khô củ kiệu năm ba keo              Nay còn đâu vị hương ngày Tết

Mứt me, mứt bí, mứt mãng cầu         Nay còn đâu cha mẹ kề bên

Còn  phải lo lễ đưa ông Táo              Bao năm đất khách, thân lưu lạc

Cùng là cặp liễn đối đôi câu              Hương vị ngày xưa, đâu dễ quên.

 

Xin đọc hết bên trái,  xong sang  phải

                                               

Hoài Việt

 

                   TẾT THA HƯƠNG

        

Tết đến mà tôi đâu có hay

Bao năm lưu lạc đến phương nầy

Tất gì giá lạnh cùng tuyết trắng

Mấy cụm mây buồn lười biếng bay

 

Tết đến quê người sao thấy vui

Tâm tư trĩu nặng mối u hoài

Quê hương vẫn nghìn trùng vời vợi

Mà ngày về còn quá xa xôi.

 

Thoáng nhớ in như mới hôm nào

Mỗi dịp Tết về vui biết bao

Cả xóm chuẩn bị lo ăn Tết

Cô bác cười vui hớn hở chào.

 

Gió Xuân nhè nhẹ lao xao thổi

Nắng Xuân ấm áp tỏa muôn  nơi

Bánh mứt, thịt thà, dưa hấu đỏ

Bè bạn nhâm nhi mãi quên thôi.

 

Xứ người, Tết dến sao buồn quá

Bà con thân thuộc mãi phương xa

Mình Tết, đất trời đâu có Tết

Tết gì, dao lạnh cắt làn da.


                                     Hoài Việt.

 

 

 

 

 NGÀY  XUÂN  KHAI  BÚT

         

                       (thơ vui)                     Tú Cù

         Mừng Xuân, tôi khai bút

         Xin chân thành kính chúc

Tất cả quý bà con

Môt năm toàn hạnh phúc.

 

Chúc quý ông sức khỏe

Vẫn “gân” như lúc trẻ

Cày ngày, rồi”cày” đêm

Làm hài lòng bà xã ¡

 

Chúc quý bà vẫn vậy

Đẹp như thuở xuân thì

Không cần đi mỹ viện

Hút mở bớt mập phì

 

Đừng ham to quá nha

“Si  li con’ không hà

Bơm, độn coi chừng bị

Phải tốn tiền ... móc ra!

 

Các cậu phải siêng học

Đừng ham đi chơi ngông

Đừng yêu cuồng sống vội

Khiến cha mẹ buồn lòng.

 

Các cô khoan ... muốn chồng

Hãy giữ lấy tuổi hồng

Chớ yêu lòng dại dột

Nghe lời”bọn” đàn ông.

 

Bé ti lớn rồi nhe

NHỚ, đừng đòi... bú ké

Ba mẹ thường nhắc hoài

Mùi thuốc (lá)... hôi lắm nhe ¡

 

Ngày Xuân sẽ qua thôi

Góp mấy vần thơ vui.

Ly hương buồn diệu vợi

Cười đi, bà con ơi!

Họa bài thơ của Phan Trường Ân

 


Họa bài thơ của Phan Trường Ân

        (Hoạ “ăn theo)         Hoài Việt

Tháng năm giữa đất trời xa lạ                 Tháng năm giữa xứ người đất lạ

Bàng hoàng ta thấy lại trường xưa          Bồi hồi nhớ lại chốn quê xưa

Thấy nón lá ai che nắng hạ                      Lòng như chùn xuống, buồn da diết

Thấy thầy đang giảng giáo khoa thư       Bốn mấy năm rồi xa vẫn xa

 

Tháng năm ta thấy ta ngày cũ                  Ôi bao kỷ niệm ngày xưa cũ

Đứng giữa sân trường đội nắng mưa      Chuyện thời tri trẻ, chuyện nắng mưa

THấy ta nắn nót từng con chữ                 Nghe đâu đây nổi buồn hoa phượng

Thấy bức thơ tình mãi chẳng đưa           Ngu ngơ vụng dại tuổi học trò

NHỚ TẾT NĂM XƯA

 



        

         Tôi nhớ ngày xưa ở quê tôi

         Tết đến vui ơi quá là vui

            Mấy tháng nhà tôi lo ăn tết

            Chuẩn bị từ đâu cuối tháng mười.

                                                                       Ba tôi xăng xái xới đất trồng

                                                                       Rau cải và thêm vài loại bông

                                                                       Cúc vàng đại đóa cùng vạn thọ

                                                                       Phụ với bà tôi “quết” bánh phòng. (1)

            Bầy gà ít quá không đủ đâu

            Mẹ nuôi thêm vịt lớn cho mau

            Rượu thì đã ủ đầy một hủ

            Toàn rặt nếp than mới đẹp màu(2)

                                                                       Rồi tháng mười hai tới quá mau

                                                                       Áo quần chục bộ chớ ít sao

                                                                       Ông tôi một bộ đi ăn giỗ

                                                                       Thằng Út ưu tiên hai bộ màu.

            Nhà tôi được quét màu xanh lợt

            Lư đồng đánh bóng thật sáng trưng

            Mồ mả tổ tiên lo bồi đắp

            Cây mai lặt lá tự hôm rầm.

                                                                       Tôm khô, củ kiệu năm ba keo

                                                                       Mứt me, mứt bí,mứt mãng cầu

                                                                       Còn phải lo ngày đưa ông Táo

                                                                       Cùng lo cặp liễng đối đôi câu.

            Trước Tết.mấy ngày đâu thảnh thơi

            Lo nồi bánh tét “mệt quá chời”

            Đào lổ thật to, đun củi bự

            Nấu suốt một đêm, bánh chín thôi

                                                                       Rồi tới ngày ba mươi cuối năm

                                                                       Cơm canh hoa quả đơm đầy mâm

                                                                       Với lòng thành kính, ông tôi khấn

                                                                       Mời thỉnh tổ tiên về vui Xuân.

            Đêm đến giao thừa ầm tiếng pháo

            Đì,đùng to nhỏ như tranh nhau

            Bên bàn vọng thiên,bà cầu nguyện

            Sang năm, con cháu được sang giàu

                                                                       Mùng một tranh nhau lạy ông bà

                                                                       Mừng tuổi, xong rồi tới mẹ cha

                                                                       Con cháu mặt mày trông hớn hở

                                                                       “Lì xì toàn tiền mới không hà”

            Giờ xuất hành, mẹ ra đúng hướng

            Đèn nhang hoa quả kịp lên đường

            Cúng chùa,hái lộc xin chút phước

            Cầu xin cả nhà, mạnh khoẻ luôn.

                                                                       Nay còn đâu những hương vị Tết

                                                                       Nay còn đâu cha mẹ kề bên

                                                                       Bao năm đất khách, thân lưu lạc

                                                                       Tết đến mà nghe, như buồn tênh ./.

                                                                                                          Hoài Việt.

(1)-quết: bánh phồng làm từ nếp nấu chín, bỏ vào cối giả gạo,dùng chày quết(nện) xuống  một đổi.Ngưòi quết phải ra sức. . , xong cán ra cái bánh hình tròn khoản đưòng kính khoản 2 tấc. Bánh phồng quết không đủ mịn, nưóng bị “chai”, bánh phồng muốn ăn phải nướng lên, Từ khoản 2 tấc, sẽ phồng lên khoản gần gấp đôi, vì vậy gọi là “bánh phồng”. (2) Ngày xưa ấy, vào khoản thập niên 1950 (khoản 1957. . ), Tết quê nhà rất vui, và việc chuẩn bị “ănTết” đều mỗi nhà tự lo, nhứt là ở quê, không phải ra chợ mua là có  như sau nầy.Từ bánh mứt, gà vịt, cả bông hoa cũng tự trồng lấy. Nay xin ghi lại xem như chút kỷ niệm .Tôi còn nhớ như in, năm mới được mặc bộ pyjama là mừng lắm, y phục hàng ngày gồm quần “xà lỏn”(quần cụt), áo sơ mi cụt tay. Kỷ niệm mà tôi nhớ hoài là thức khuya cùng má tôi nấu bánh tét. . Và nhiều chuyện lắm. . Thắm thoát mà đã 70 năm rồi, khi ấy tôi khoản mươi tuổi, vậy mà vẫn nhớ như in. Chuyện gần đây thì khi nhớ khi quên. “Tui già thật rồi”. Ước gì . . ước gì, có phép mầu kéo lùi thời gian, thuở ấy quê tôi thanh bình, chẳng nghe tiếng súng và từ “cách mạng” hầu như quá xa lạ.                                                                  

 

 

 

CÀ KÊ NĂM MỚI



( Thơ vui. . để vui , xin các  cô và  bà chị đồng hương tha tội nếu . . không vui)

                        Lại sắp đến năm hai lẻ hai hai

                        Thời sự quốc tế, bao điều trái tai

Đây xin nhường quý phóng viên nhà báo


Tú chỉ cà kê, chẳng dám phiền ai.


                                   Trước tiên là con gái. . .


                                   Con gái chưa chồng được gọi bằng cô


                                   Thung lũng núi đồi ôi thôi. .. mấp mô


                                   Phái nam chưa liệt, dù bao nhiêu tuổi


                                   Hâm hở dành nhau khoái muốn nhào vô

 

                       

                        Con gái thì. .

                        Con gái thì nghề nghiệp là. . làm duyên

                        Tánh nào tật nấy luôn hay mê. . tiền

                        Nhưng vẫn mãi là. . nàng tiên  dễ mến

                        Khiến con trai mê mệt đến phát điên !!!

                                                            Con trai thì. .

                                                            Con trai đương nhiên vẫn . . ghiền con gái

                                                            Bởi thế suốt đời là. .một lủ dại

                                                            Vẫn suốt đời mê hoài. . « cái đó »

                                                            « Chết con ơi ! », cứ phải khổ dài dài.

                        Nhưng lạ thay,có chuyện lạ quá đi

                        Hai năm nay, mèo chê mở mớí kỳ

                        Chỉ nghe đến tên, tức thì che mặt

                        Vì tên con gái ấy là CÔ VI !!!

                                                           Các bà vợ thì. . .

                                                           Các bà vợ vẫn nói dai ong ỏng

                                                           Vẫn khoái đè đầu đè cổ ông chồng

                                                           Thời đại mới, xin đừng hòng nhắc đến

                                                           Công dung ngôn hạnh, tứ đức tam tòng

                                   

                        Các ông chồng thì. . .

                        Các ông chồng tật xấu nhứt vẫn là

                        Lâu lâu lại sanh tật chê « cơm nhà »

                        Lén lút « ăn phở, hay là bồ nhí

                        « Tắt đèn » giống hệt, khác gì mấy cha !!!

                                                            Ðồng đô la thì. . .

                                                            Ðồng đô la vẫn mãi là. . phép lạ

                                                            Ðủ ma lực mê hoặc con người ta

                                                            Xã hội bại suy, rời xa tình nghiã

                                                            Ðảo điên, điên đảo, ôi cỏi ta bà.

                        Và Cô Vi thì. . .

                        Mầy là ma nữ đó Cô Vi ơi

Quậy phá người ta đã quá đủ rồi

Đừng mãi dở trò tinh ma biến thể

Cút về nơi sinh quán là xong thôi

                                               Nếu mầy giả bộ làm như không biết

                                               Thì đây, ta chỉ cho là nhớ liền

                                               Gốc gác mầy là dơi, là ác quỷ

                                               Vũ Hán, Liêu Ninh, úm ba la biến!

Cà kê vui tí chút nhé bà con ơi

                        Năm hai không hai hai sắp tới rồi

                        Kính gởi đồng hương đôi lời cầu chúc

                        Sức khoẻ như cọp và đời mãi vui.

 

                                                                                               Tú Cù 2022

 

 
ĐỒNG HƯƠNG © 2012 - Xây dựng bởi Blog Thiết Kế – Hỗ trợ bởi Người Áo Lam - Giao diện Rumah Dijual