Rồi bỗng một hôm có hai con chó
Thân mật bên nhau tâm sự chuyện trò
Con chó Mỹ khá to và mập béo
Con chó Việt trông gầy yếu ốm o.
Chó Việt mở lời chào “How are you”
Bởi Việt Mỹ từ lâu đã giao lưu
Đã không còn là kẻ thù truyền kiếp
Nay trở thành “ hai đối tác của nhau”.
Con chó Mỹ cũng mở lời “chào bạn”
Và cùng nhau bắt. . .chân rất đàng hoàng!
Xong thân
tinh cùng lạm bàn thế sự
Và dĩ nhiên đầu tiên là . . .chuyện ăn.
Con chó Mỹ được ưu tiên mở lời
Liền khoe “chó Mỹ sướng lắm bạn ơi
Thức ăn dư thừa nên tôi mập ú
Ai mà đánh tôi, bị tù như chơi.”
Tôi còn được bao nhiêu nguời chăm sóc
Được tấm gôị, khám bệnh và cắt lông
Đi dạo công viên,rong chơi đây đó
Sớm tối ngủ khò trên ghế sa
long.
Còn có chuyện nầy thiệt sướng
vô cùng
Nhiều cô chủ thích ôm ấp nựng
hun
Lắm bà còn coi tôi như là bạn
Quấn quít bên nhau, tối được
ngủ chung. . . !
Tớ chó Việt thật vô cùng khốn
khó
Cả khoản đời, ôi sao “khổ như.
. .chó”
Sống nhờ khúc
xương chủ bỏ xuống bàn
Nhiều khi thèm.
. .sủa, chủ còn cấm luôn.
Ngày lẩn đêm
thức coi nhà cho chủ
Nhưng chẳng bao
giờ họ nhủ lòng thương
Đôi khi tớ nghĩ
họ khác chi hơn
Chỉ nhờ mánh
mung mà thành ông chủ.
Và sinh mạng ôi
cũng chẳng được yên
Vì ông chủ tớ
lại ghiền. . .thịt chó
Giết chúng tớ chế
các món thơm tho
Nào dồi,tiết
canh, chả chìa, rựa mận.!!!. . .
. . .Nhưng chó
Việt, lại quá sướng hơn tôi
Vẫn còn được tìm
bạn để. . . “vui chơi”
Riêng phần tôi,
người ta đà . . thiến mất
Tôi nào đâu được
hưởng chút “mùi đời”!
. . .Anh nói
thế, chớ tớ giờ khổ lắm
Kiếm bạn tình
thật hiếm quá “you” ơi
Phần bị giết làm
mồi cho dân nhậu.
Còn lại người
ta xuất khẩu hết rồi. ( ôi,hỡi trời!)
Tú
Cù