Nhớ ngày nào còn bé,
Sống trong nước thanh bình.
Như tờ giấy mới tinh,
Thư thản đời con trẻ.
Tung tăng với sách đèn,
Tâm tư ôm gối mộng.
Chưa
nghĩ đời bon chen,
Cảnh
cơ hàn trống rỗng.
Cũng
có trẻ nghèo nàn,
Trơ
xương dưới nắng hạn,
Trong túp lều tồi tàn,
Đen bạc đời lầm than.
Dù sao, nước còn thông,
Không khí sạch chan hòa,
Tình người vẩn thăng hoa,
Tin
tương lai sáng tỏa.
Gương
nét son lịch sử,
Phân
biệt rõ bạn thù,
Bao
thế hệ chẳng từ,
Giữ
nước non tử thủ.
Kinh
nghiệm của tổ tiên,
Sức
tài tâm trí trẻ,
Đoàn kết không chia rẽ,
Bất khuất bao thiên niên.
Không
chần chừ được nữa,
Địch nằm đầy ngoài trong.
Văn tự bán ký xong,
Bức tường tù sắp đóng!!!
Đừng mong ai thật tình,
Gương Tân cương Tây Tạng…
Tính tráo trở lừa phỉnh
Bạn thù chẳng phải mình.
“Lưỡi bò” thành chín đoạn,
Nạo biển đấp đảo oan.
Tô giới rồi đặc khu
Tỉnh Hán hẹp ai oán!!!
“Âu Lạc” thành bệ phóng
Cho chủ nghĩa bá quyền.
Nơi giải trí ăn chơi
Phục vụ toàn thế giới.
Trăm năm nữa… còn đâu
Dân Việt giống Tiên Rồng,
Xóa tên trên bản đồ,
Tiếng ta mình…mất dấu !
Lịch
sử ta anh hùng,
Thắng
xâm lăng Âu Á,
Quốc
hiệu, kỳ đủ cả,
Bao lần từng « thoát Trung » !!
Không đề mất Việt nam,
Đàn con trong ngoài nước
Đồng tâm cứu Mẹ hiền,
Cùng dòng giống Rồng Tiên.
Những người con gốc Việt,
Từng đấu tranh quyết liệt,
Lòng yêu nước cao tuyệt,
Tự do hằng Bất Diệt!!!
Cô Trần Thành
Mỹ