SÓC TRĂNG TRONG NỖI NHỚ

                                       
                                                   (vọng cổ).                        
Người viết: Hoài Việt                          
Nói lối:
                              Quê Sóc Trăng,một chiều tôi trở lại
                              Sau bao ngày nơi hải ngoại xa xôi
                              Cuốn hút theo cùng vận nước nổi trôi
                              Bỏ lại sau lưng , một thời tuổi trẻ.
Câu 1/-
Tôi đã trải qua một thời tuổi trẻ nơi quê hương Sóc Trăng yêu dấu, vùng đất thân thương với những cánh đồng lúa xanh xa tít tận chân. . . trời. . .
(2)                Nơi tôi được sinh ra, cất lên tiếng khóc đầu đời
                    Trong đại gia đình đùm bọc thương yêu,mà tôi muôn đời ghi nhớ
                    Như nhớ dòng Hậu Giang,trời nước mênh mông.
                    Nhớ mẹ cha trải qua cả một đời lam lũ
                    Phải còng lưng tìm cho đủ chén cơm
                    Bao tháng năm luôn tần tảo sớm hôm
                    Nuôi cả đàn con cho đến ngày khôn lớn. .  .


          (đoạn chảy ngang Quận Long Phú.Bên kia là cù lao Dung)

Câu 2/-
(4)                 Vùng quê tôi không nhiều danh lam thắng cảnh
                    Nhưng sao trong lòng tôi, thật xinh đẹp vô cùng. .
(2)                Bao hình ảnh chân quê luôn mãi trong lòng. . .
Những nổi nhớ khó nhạt phai của một thời tuổi trẻ
Vì hoàn cảnh, qua cù lao Dung lánh nạn sáu năm dài
Tôi nhớ từng hàng bần lả lơi theo bờ sông Bassac
          Khi xách giỏ theo cha, đặt cá thòi lòi.
Bìm bịp kêu, nước biển tràn vào nhanh quá
Mau chạy túa lên bờ, vì nước rượt bén gót chân
Nhớ khi từ Long Phú, chèo xuồng về  quê ngoại
Lịch Hội Thượng đầu mùa mưa lai rai
Un phân bò dụ bọ rầy bay đến
Bắt mang về làm xe hơi, tàu thuỷ, quạt máy cầm tay.




Cây bần và dừa nước, đặc sản của Sóc Trăng.                      

Câu 3/-
(10)              Nhớ làm sao, thời lên tỉnh “làm” học trò trung học
                    Biết bao lần cùng bè bạn leo lan can cầu quay
(2)                Chờ nước đủ lớn, đầy sông âm ấp.
Cùng nhảy cái đùng, mặc cho nước vào mắt cay cay
Lên ngũ tứ cũng “bồ bịch” vui chơi cồn Nhơn Mỹ
Hay những dịp Tết về, đến Đại Tâm vào mua dưa hấu.
Nhớ khi tôi lớn lên, cũng là lúc chiến cuộc tràn lan
Tròn bổn phận người trai, tôi đã nhập ngũ tòng quân
Trong đơn vị điạ phương, luôn phải hành quân đây đó
Từ Thạnh Trị, qua Ngã Năm, đến Hoà Tú Cổ Cò.

                                                  
                                                  

                                                   Sông chảy ngang thị xã SócTrăng.

Trăng thu dạ khúc:
                    Có. . .ai xuôi ngược
                    Trên đường miền Tây, xin chớ quên
                    Ghé thăm quê mình, Sóc Trăng kính mời
                    Đến cùng nhìn xem đồng lúa bát ngát xanh
                    Quanh năm luôn được nước dòng Hậu Giang tưới tiêu
                    Và xin mời ăn...món bún nước lèo
                    Thơm ngon vô hạng, thử một lần thôi sẽ khó quên. . .


Câu 5/-
   (12) Và Sóc Trăng quê tôi cũng có vườn  cây Kế Sách quanh năm trĩu trái, cùng món bánh pía đặc sản Vũng Thơm nổi tiếng vô . . cùng. . .
     (2)           Cũng là nơi người Việt, Tiều, Miên chung sống hoà đồng. . .
                    Có những chùa Tàu sắc màu thờ Quan Công hay ông bổn
                    Và những chùa Miên độc đáo, mái ngói cao vút cong cong.
                    Vào tháng tư, lễ rước nước, nơi cầu quay người người đông đúc
                    Đứng xem đua ghe ngo tưng bừng, là dịp cùng vui chung
                    Có dịp đến Ngã Năm xem cảnh bềnh bồng khu chợ nổi
                    Nét văn hoá sông nước miền Tây thật độc đáo lâu rồi (xề)
                   
 

Đua ghe ngo tại sông thị xã Sóc Trăng
                  
                                    
                          
  Chợ nổi Ngã Năm

Câu 6/-
(Tân nhạc):
                    Người dân quê tôi Sóc Trăng, đã bao lần dầm mưa dãi nắng
                    Đổi lấy chén cơm thơm ngọt
Như sữa mẹ mát ngọt đời con
                    Sông quê tôi đổ về ba ngã, cây trái ngọt uống dòng phù sa.
                    Đường qua Trường Khánh có người bạn Hoa
Tùa chế tùa hia, úa tá lư thià
                    Về Đại Tâm thăm người bạn Khmer, nghe hát dù kê và điệu múa lâm thôn.
                    Sóc xà bai bòn, tâu na bòn, tâu na bòn ơi
                    Về đây quê hương Sóc Trăng, luỹ tre làng hàng dừa rợp bóng
                    Dù đi bốn biển năm châu, xa quê rồi mới hiểu lòng đau.
(trở về vọng cổ)
                    Lời ca ngọt ngào chân quê của nhạc sĩ Thanh Sơn
Chừng như xoáy vào tim đứa con đang sống cảnh xa nhà(xề)
                    Quê Sóc Trăng, sau vài hôm về thăm lại
                    Ôi, thật buồn thay vì phải quay gót ra đi
                    Lòng trĩu nặng bởi đong đầy bao nổi nhớ
Gần phút cuối đời, còn nặng nợ kiếp thiên di.

Đôi lời bộc bạch:

Có cổ mới có tân, có tổ tiên ông bà mới có mình Xin hãy bỏ ra vài phút “hoài cổ”,   cũng nên dành đôi phút lướt qua bài vọng cổ STTNN, dù gì cũng có dịp  nhìn lại vài hình ảnh cùng môt ít địa danh quê nhà Sóc Trăng chúng ta.
Bài hát ”Sóc Xà Bai Sóc Trăng” của nhạc sĩ Thanh Sơn(cũng là con dân quê ST) theo nhiều người đều công nhận là một trong những bài hát về ST hay nhứt, và đây cũng là một trong những “ nổi nhớ” của chúng tôi. Xin phép được ghép vào đây bài hát để tăng thêm phần ý nghiã.
Kính mong quý đồng hương, nếu có thể hãy dựng thành video clip, để trình bày cô bác cùng nghe. HV









 
ĐỒNG HƯƠNG © 2012 - Xây dựng bởi Blog Thiết Kế – Hỗ trợ bởi Người Áo Lam - Giao diện Rumah Dijual