Chuyện nầy chẳng lụy đến Phan Khôi,
Chỉ chút suy tư tuổi lục tuần,
Vui thì cũng có buồn cũng có,
Lúc bận lúc thì cũng thảnh thơi,
Bao năm vật lộn xứ El Ê,
Gánh vát, chăm lo đủ mọi bề,
Nên cũng hiểu rằng đời không dễ,
Mãi đến tuổi già vẩn trầm ê,
Nhà tôi hỏi mãi chuyện lê thê,
Ông biết bây giờ đã quá khuya,
Trả lời lúc nói chưa buồn ngủ,
Công việc mênh mông nghĩ được gì,
Cuối tuần có bạn có nhâm nhi,
Vài ly rượu đắng cụng li bì,