THƯƠNG THẦM -Phần 2



Rồi dường như không để ý đến ba cái mồm đang há hốc, ba đôi mắt mở trừng trừng, Vân tự nhiên mở túi lấy quà gởi lên để trên bàn, kể cả bức thư của mẹ Phúc. Lan Trầm, trước tình thế oái oăm nầy, chẳng biết thế nào nên xin phép cáo từ. Phúc chưa kịp hoàng hồn là hai cô gái đã nhanh chân ra ngoài cửa thoát rồi. Chuyện như trong mơ mà có thật ! Một lúc sau, bình tĩnh lại, Lan vội kéo tay Trầm nói :

- Sao mình lại bỏ về trong lúc nầy vậy ? Quay lại đi Trầm, mình phải hỏi cho ra lẽ mới được. Mà cô ta là ai mới được chứ ? Hay là…Lan ngừng lại, một ý nghĩ thoáng qua định hình làm Lan nghẹn lời, ánh mắt trùng với cái nhìn vời vợi của Trầm cảm thông khẳng định.

- Mình về đi chị. Chuyện của anh ấy để anh ấy tự giải quyết. Đừng làm cho anh ấy lo thêm, chẳng ích lợi gì. 

- Trầm hiền quá, coi chừng sau nầy dễ mất người yêu như chơi. Giữ họ chằng chằng, theo sát gót họ mà có khi còn tiêu tan theo mây khói. Thả lỏng họ muốn làm gì tùy thích, kiểu « gửi gió cho mây bay ngàn phương » đó chỉ tổ như « thả thuyền theo nước », gặp bến nào cặp bến nấy thôi.

- Trường hợp nầy mình làm gì được chị ? Có người săn sóc cho anh Phúc lúc nầy là quí rồi. Em về đây. Mai gặp lại chị ở trường. Cám ơn chị thật nhiều. Chị tốt với em quá.

Chia tay Lan, Trầm không vội về nhà ngay, tạt vào nhà thờ, quỳ trước Hang đá Đức Mẹ cầu nguyện, dù Trầm không là con chiên đạo Chúạ

« Lạy Chúa con là người ngoại đạo,

Nhưng tin có Chúa ngự trên trờị »

Từ đó trở đi, Trầm lánh mặt Phúc luôn. Sau cơn bệnh, Phúc vẫn trở lại ăn cơm như thường lệ nhưng không lý do nào để gặp Trầm nếu Trầm không ra cười cười chào Phúc hỏi thăm vớ vẩn vài câụ

« Ôi ta buồn ta đi lang thang bởi vì đâu ?...

Ôi ta buồn ta đi lang thang bởi vì aị »

Ăn cơm xong, Phúc dắt xe đạp lửng thửng đi bách bộ để tiêu hóa khối ưu tư chưa giải tỏa được, qua lại không biết bao nhiêu lần trước cửa nhà Trầm, « xây dọc rồi lại xây ngang » xây hồ mộng trong đó chỉ có hai người lặn hụp yêu nhau .

Có lần từ cửa sổ lầu nhìn ra, Trầm nghe lòng mình thắt lại đau nhói khi thấy Phúc đứng bên kia đường, dựa góc cây dầu nhìn lên. Phúc vẫn nhớ Trầm thường học bài bên cửa sổ quay ra đường mà không dám vào xin gặp. Trầm muốn chạy ra gọi Phúc mời vào, Trầm cũng nhớ Phúc vô cùng nhưng lương tâm nàng không cho phép. Trầm định đóng bớt một cánh cửa sổ lại nhưng nếu thế lại không còn nhìn được hình ảnh thân thương. 

Bị giằng co giữa lý trí và tình yêu, cuối cùng Trầm nại lý do tình bạn để tự trấn an, bước ra bao lơn, đưa hai tay cao lên vẫy chào và một tay chỉ vào đồng hồ, tay kia ra hiệu về nhà đi kẻo muộn.Phúc như mở cờ trong bụng leo lên xe đạp nhấn hết ga, lòng vui như hội .

Rồi ngày nào như ngày nào, Phúc như có hẹn, đến giờ Trầm lên lầu học bài, là có « chú Cuội » si tình Phúc dưới gốc cây dầu cao lênh nghênh chờ đợị Tình bạn đã biến thành tình si rồi !

Có những buổi chiều mưa Ngâu, những giọt nước nhẹ phất lên mái tóc bồng bềnh hay trên đôi vai gầy của Phúc làm Trầm cảm động vô cùng. Trầm muốn chạy đến Phúc, van xin Phúc, nếu thương nàng thì đừng hành hạ xác thân nữạ Nhưng để làm gì ? Từ nay, Trầm sẽ không ra mặt nữa để Phúc quên dần đi, nhưng thật không dễ gì đối với hai người thành thật yêu nhau .

Chỉ cần nghĩ đến Phúc cho rằng Trầm muốn dứt khoát với mình, rồi sẽ không quay lại nữa, Trầm đã cảm thấy tiếc nhớ đến biếng ngủ mất ăn. Càng khổ hơn là Trầm không biết mình yêu Phúc lúc nào, Trầm cũng không bao giờ nghe Phúc thố lộ tình yêu, thế mà hành động cụ thể của hai người chứng tỏ rõ tình yêu đã nở hoa từ lâu rồị Trầm mỉm cười trong nước mắt hồi tưởng lại những ngày thắm thiết hồn nhiên đã quạ Trầm giật mình khi nghe ông phát thư ngừng trước nhà gọi :

« Có thư bảo đảm cho cô Trầm. Xin ký tên nhận thư. »

Trầm ngạc nhiên nhưng vẫn làm theo sự chỉ dẫn, rồi cám ơn ông phát thư xong quay phắt vào nhà. Không có tên người gởi trên phong bì, nhưng nét chữ, dù có khác trại đi đôi chút, không thế nào lầm lẫn được. Trầm nhét vội thư vào túi áo, tim đập thình thịch, vội vã lên lầu hồi hộp xé thư. 


Cô Trần Thành Mỹ 

Mời xem tiếp phấn 2


 
ĐỒNG HƯƠNG © 2012 - Xây dựng bởi Blog Thiết Kế – Hỗ trợ bởi Người Áo Lam - Giao diện Rumah Dijual