Này em hởi! Sao lại nghĩ rằng
Làm thơ tình em thấy lố lăng
Khi tuổi đời hai ba thứ tóc
Chẳng làm thơ yêu, chỉ thơ nhàn
Em nghĩ rằng mình đúng hay sao?
Tình yêu đâu kể tuổi tác nào
Ngày nào trái tim chưa ngưng đập
Tình yêu vẫn bừng nở muôn màu
Từ thuở con người được dựng nên
Tình yêu cùng lúc đã thành tên
Và
ngày nào thế gian chưa tận
Tình yêu mãi tồn tại vững bền
Có khi nào em nghĩ lại chăng
Ngụ ngôn triết lý mãi khô cằn
Phả chút hương yêu vào cuộc sống
Cho đời tươi mát vạn niên thanh
Nếu vắng tình yêu trên thế gian
Có đâu văn bút với thi đàn
Vả chăng hồn thơ vô hạn tuổi
Ca ngợi tình yêu đâu lố lăng
Người Phương Nam