Trời xanh-xanh. Nắng
mong-manh,
Bỗng dưng nhớ nụ cười lành hôm nao.
Đồi cao-cao. Lá lao-xao,
Thoáng nghe đôi mắt em vào trong tôi.
Tình xa-xôi. Nhớ không thôi,
Có ai cúi mặt trên đồi bơ-vơ ?
Đời lô-nhô. Trái tim khô,
Ướp trăm hạt lệ xây mồ thiên-thu.
Chiều âm-u . Gió vi-vu,
Dường như có chút sương mù trong cây?
Người chân mây. Kẻ nơi đây,
Nghe như đá mọc bên này biển Đông.
Trời thinh-không. Nước mênh-mông,
Có ai thấu đuợc nỗi lòng bên kia?
Đời nhau chia. Ngó sao khuya,
Sông Ngân: Chức-nữ xa lìa Ngưu-lang!
Tình cưu-mang. Bước chân hoang,
Mấy năm lưu-lạc ngỡ tàn phai thôi!?
Buồn lên ngôi. Đắng trong tôi,
Một mình ngồi nhớ trên đồi xa-xăm.!..
Bỗng dưng nhớ nụ cười lành hôm nao.
Đồi cao-cao. Lá lao-xao,
Thoáng nghe đôi mắt em vào trong tôi.
Tình xa-xôi. Nhớ không thôi,
Có ai cúi mặt trên đồi bơ-vơ ?
Đời lô-nhô. Trái tim khô,
Ướp trăm hạt lệ xây mồ thiên-thu.
Chiều âm-u . Gió vi-vu,
Dường như có chút sương mù trong cây?
Người chân mây. Kẻ nơi đây,
Nghe như đá mọc bên này biển Đông.
Trời thinh-không. Nước mênh-mông,
Có ai thấu đuợc nỗi lòng bên kia?
Đời nhau chia. Ngó sao khuya,
Sông Ngân: Chức-nữ xa lìa Ngưu-lang!
Tình cưu-mang. Bước chân hoang,
Mấy năm lưu-lạc ngỡ tàn phai thôi!?
Buồn lên ngôi. Đắng trong tôi,
Một mình ngồi nhớ trên đồi xa-xăm.!..
*Nguyễn-Tư