Có ai về, quê tôi Sóc Trăng
Hãy nhìn xem đồng lúa bạt ngàn
Cùng thưởng thức đặc sản thơm ngon
Nổi tiếng từ lâu, ít đâu bằng.
Từ Cần Thơ hưóng về TRÀ QUÍT
Đến nơi nầy, ngã ba AN TRẠCH
Mùi lạp xưỏng, bánh pí a VŨNG THƠM
Quyện cùng trái cây cuả vùng KẾ SÁCH
Khi ta về TRƯỜNG KHÁNH,VĂN CƠ
Nhớ con cá cháy tự bao giờ
Vàm ĐẠI NGÃI, xuôi về LONG PHÚ
Sông HẬU uốn mình, đẹp như mơ.
Nhân khi về NGĂN RÔ, MÕ Ó
Đừng quên xứ,”có ba dấu nặng(Lịch Hội
Thượng)
Đuôn chà là, muốn ăn xin hãy
Đến DÙ THO, HÒA TÚ, CỔ CÒ.
Ghé BÃI XÀU, xin hãy nhớ cho
Công xi rưọu đế, tự xa xưa
Về ĐẠI TÂM, nhớ XOÀI CA NẢ
Dưa hấu vàng, ai cũng phải ưa.
Nhớ chăng ai, vị chua chua ngọt
Trái táo xanh, muối ớt thơm dòn
THAM ĐÔN, vào độ mùa nếp mới
Cớm dẹp trộn dừa, ngào ngạt hưong.
Tết đồng bào Miên, ta đón xem
Sông sâu, nưóc chảy chật như nêm.
Ghe ngo hâm hở cùng lướt sóng
Đêm hát dù kê, múa lâm thôn.
Xong rồi đến THẠNH TRỊ,NGẢ NĂM
Nước mặn, nhưng mà lắm cá tôm
XẺO GỪA, BỐ THẢO, mời cô bác
Xin xâm ông bổn, chuyện chồng con
Giờ xin cùng vô chợ SÓC TRĂNG
Mời thưỏng thức thịt quay, bánh cống
Bún nưóc lèo thơm phức, đậm đà
Thử một lần, khó mà quên đưọc.
Quê huong tôi, hai muà mưa nắng
Việt,Tiều, Miên chung sống hoà đồng
Xa bao năm, vẫn không quên đưọc
Sóc Trăng ơi, thưong nhớ vô cùng.
Hoài
Việt