- Ngọc Phương
Em muốn hỏi anh
Khi cơn mưa Xuân về ngang qua ngõ
Giữa mênh mông anh có thấy lạnh lòng
Có âm thầm đan dệt một hoài mong
Vòng tay ấm, dấu môi hồng thơm ngọt
Em muốn hỏi anh
Ở giữa cuộc đời bon chen tất bật
Có dành riêng nơi cất giữ một ân tình
Em muốn đặt tên: Thế giới của đôi mình,
Trong vũ trụ với muôn hình vạn trạng...
Em muốn nói với anh
Rằng tim em rung từng cơn mê sảng
Muốn nghiến hồn anh trăm mảng vụn rời
Đem thả vào sâu thẳm chốn chơi vơi
Cùng hòa quyện với đất trời... một cõi
Mưa chiều nay lại về
Em nghe lòng mong mỏi...
Giấc dịu êm bên gối mộng cùng người
"Ta đưa ta về nguyên thủy loài người..."
Mơ giữa thực... cho đời thêm thi vị...