Sài Gòn của những ngày tôi khôn lớn
Của tháng tư xa
Của hoảng hốt quanh nhà
Từng góc phố thân quen mà như lạ
Có những ánh nhìn sâu lắng
Của hôm qua
Sài Gòn ngày đổi thay màu áo
Người ra đi
Người ở lại buồn tênh
Có những chông chênh
Tưởng chừng như đã nặng
Vẫn trái tim mình
Sao quá đổi xót xa ...
Ừ thì chuyện của dòng sông gió hát
Đưa tiễn bao người
Nước mắt đã rơi
Nhắc lại trong tôi vẫn cứ nghẹn lời
Sài Gòn môi cười
Đường xưa có tạnh ?
Những cơn mưa chiều
Những con phố buồn thiu ...
Tháng tư lại về trong nỗi đăm chiêu
Ai đã quên ?
Và ai người vẫn nhớ ?
Có mặc niệm nào cho con đường đã thay tên ?
Có góc phố nào người trở về bỡ ngỡ ...
Dù vẫn trong ta vầng tim mình vẫn thở
Hàng cây bên đường còn chiếc lá nào bay ?
Để thoáng dư âm ta nhớ dáng ai gầy
Trong trưa áo trắng
Và Sài Gòn ngập nắng
Xin một hình dung
Sẽ không là những lạnh lùng
Những khuôn mặt mới
Ánh mắt nhìn xa vợi ...
Lâm Thúy Anh
Nguyễn Thành Khánh chuyển