Có ai về Sóc Trăng
Quê hương tôi bỏ lại
Nhắn dùm người em gái
Thuở cắp sách đến trường
Rằng tôi vẫn còn thương
Mái trường ngày xưa ấy
Thương cả người em gái
Tà áo trắng tung bay
Lấp lánh giữa sân trường
Xin hãy nhắn với em
Làm sao tôi quên được
Những buổi chiều tan trường
Trời chợt đổ mưa giông
Ướt dầm bờ vai nhỏ
Cho lòng ai thương nhớ
Ngơ ngẩn trong đêm sầu
Bao nhiêu năm qua rồi
Còn phảng phất đâu đây
Mùi mực thơm ngày cũ
Khi em ngồi nắn nót
Chép tặng tôi vần thơ
Gốc phượng già ngày cũ
Có còn trổ hoa tươi
Mỗi khi thấy em cười
Ép vào trang sách nhỏ
Cánh phượng hồng thắm đỏ
Trinh nguyên tuổi học trò
Kỷ niệm nào em quên?
Ký ức nào tôi nhớ?
Ngơ ngẩn những vần thơ
Tình yêu đầu chớm nở
Em cho tôi nhung nhớ
Em cho tôi thẫn thờ
Để đêm về mộng mơ
Buồn len trong tiếng thở
Mái trường xưa còn đó
Người xưa giờ nay đâu?
Mực tím đã phai màu
Nghiên sầu phủ rêu phong!
( Hồng Quốc Thắng, NK 83-86 thân tặng)