Đã ngót một phần tư thế kỷ
Những người trong biển lạnh năm xưa
Xác
mục, xương tàn, ngùi cố lý
Không biết hồn thiêng siêu thoát chưa ?
Hởi ơi ! Hồ điệp tan hồn bướm
Thiên
cổ: tài hoa, lụy. Ắt rồi !
Biển vắng trăng tàn bay vất vưởng
Có trỗi giọng sầu ngâm nữa, thôi ?
Hỡi
ơi ! Chiến sĩ đời ngang dọc
Tiếc chẳng phơi thây giữa chiến trường
Máu
chẳng tô màu cờ tổ quốc
Mà lại pha hồng sóng đại dương !
Hỡi ơi ! Sầu hận bao năm trước
Đâu dễ gì tan uất khí xưa
Vất vưởng canh tàn hồn oan khuất
Câu hẹn luân hồi theo gió đưa
Ai
người trinh liệt. Ai ô nhục ?
Cũng kiếp hồng nhan, cũng đoạn trường
Cũng nước xanh vùi chôn phận bạc
Cũng
đành tan tác, cũng bi thương
Đâu những hồn ngây thơ non dại
(Tay bạo tàn cũng đẩy ra khơi )
Những thiên than nhỏ hồn nhiên ấy
Đã bặt thiên thu những gịong cười !
Xương trắng đã vùi sâu lớp lớp
Mà
trang huyết sử máu còn hoen
Ai
nghe biển động ngoài sóng nước
Còn rền trong tiếng gió oan khiên
Ngọn gió thu se trời viễn xứ
Ta
đứng nơi đây chiều tha hương
Biển Đông ơi !Tội ! Xin gìn giữ
Triệu
nắm xương tàn trong đại dương
Lãm Thúy