- Ngọc Phương
Đêm nghe rả rích tiếng mưa Xuân
Than thở nỉ non giấc mộng trần
Lấp ló ngoài song làn bỡ ngỡ
Ngâp ngừng bên cửa giọt bâng khuâng
Tay thương thẳng nối liền trời đất
Sợi nhớ vòng ôm trọn xác thân
Tí tách từng cơn buồn chất ngất
Hồn mơ gởi gắm áng mây Tần