Người ảo đâu cần phải biết nhau
Gặp nhau trên mạng thỏa tâm giao
Đường ai cứ đi, riêng tôi bước
Cuộc đời chẳng vướng bận gì nhau
Người ảo nhưng đời thực hẳn hoi
Nên sinh rồi lão một kiếp người
Miệt mài gồng gánh cho cuộc sống
Cuối cùng bệnh, tử cũng buông xuôi
Người ảo mai này sẽ biến tan
Như sương như khói khuất non ngàn
Như xác thân trở về cát bụi
Để lại lòng ai nỗi hoang tàn
Người ảo rồi như sương khói tan
Để người trên mạng buồn mênh mang
Chuyện ngàn một trang chưa viết hết
Đành thôi hẹn lại chốn suối vàng
Người Phương Nam.