Đây
ngày kỷ niệm vượt biên
Tháng
mười bảy chín vượt biên đường tàu
Xế
chiều qua chợ Bãi Xàu
Rồi
ra Bãi Giá núp vào chờ đêm
Mười
ba khá sáng trăng đêm
Công
an không nghĩ có màn vượt biên
Đêm
ấy có đám diễn viên
Công
an mê mẩn bỏ phiên canh phòng
Đợi
khi con nước hết ròng
Cho
tàu vào bãi tài công rước người
Lương
khô, nước uống, xăng dầu
Lôi
từ trong bụi chuyền vào khoang ghe
Thế
rồi tách bến lui ghe
Nhổ
neo xả máy hướng về biển đông
Từ
đây thành kẻ lưu vong
Quê
hương mờ khuất dần trong mắt nhìn
Lâm
râm khấn nguyện cầu xin
Ơn
trên ban phúc an bình đến nơi
Lênh
đênh giữa chốn biển khơi
Mênh
mông trời nước biết nơi đâu bờ
Cầu
xin sóng lặng như tờ
Thuận
buồm xuôi gió đến bờ tự do
Cầu xin
sẽ được ban cho
Giữa
khuya linh ứng trong mơ hiện về
Một
bà áo trắng ngọc ngà
Bà
truyền bảo đốt cho bà nén hương
Bà sẽ
phù hộ trên đường
Bình
an cho kẻ hiền lương tới bờ
Tàu
này hai đứa trẻ thơ
Vị
chi tất cả hai mươi chín người
Không
tin cứ đếm thử coi
Quả thật hai mươi chín người đúng bon
Vội
vàng thắp nén nhang thơm
Hương
trầm khói tỏa kính dâng lên bà
Bà là Đức Mẹ
Ma-ria
Quan Âm Bồ Tát
hay bà là ai?
Ơn thiêng liêng
ấy muôn đời
Bà tiên áo trắng
rạng ngời trong tim.
Người Phương Nam