****
Tôi người xứ BẠC quê nghèo
Ăn cơm đạm bạc mang nhiều tình quê
Qua bao thế hệ không chê
Nuôi tôi khôn lớn vẫn mê cơm nhà
Phở tuy thơm phức mặn mà
Ăn vào thêm bệnh món quà thời trang
Trẻ thời ăn phở không than
Tuổi già cơm trắng hai hàng lệ rơi
Nghĩ buồn sự việc ở đời
Muốn ăn không được chết thời vui hơn
TRỊNH QUANG CHIẾU