THƠ VUI CUỘC ĐỜI



****
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhìn lá vàng rơi cảm thấy buồn
TẾT nầy sửa soạn làm đám cưới
Cho đời bớt khổ cảnh cô đơn
*
* *
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Đêm về hai đứa không giường chung
Vì tiền lương tháng giao còn thiếu
Chắc là cất giấu phải không ông ?
*
* *
Người ấy thường hay kiểm tra tôi
Thấy bóp tôi xẹp hết cả rồi
Chắc đem tiền cho con ghệ nhí
Thôi để bà giử chắc cho rồi
*
* *
Thuở ấy nào tôi biết nghĩ gì
Khù khờ ngu dại chút tình si
Bao nhiêu tiền bạc bà cất hết
Chỉ giử bên mình thằng cu ti
*
* *
Lấy gì giao thiệp với người ta
Cà phê cà pháo thèm xót xa
Bạn bè thân thiết đành xa lánh
Về nhà làm bạn bên ấm trà
*
* *
Từ đấy thu rồi thu lại thu
Tương lai mù mịt như sương mù
Người ấy biết tôi đã sạch túi
Bà đã xem tôi như kẻ thù
*
* *
Tôi vẫn đi bên cạnh một người
SƯ TỦ HÀ ĐÔNG quá nực cười
Và từng thu chết từng thu chết
Sợ bà hơn cả sợ ông trời
*
* *
Cho đến hôm nay quá xuân thì
Ông bà dạy dỗ không khắc ghi
Làm lũi bước vào con hẽm cụt
Bây giờ tức quá khóc hi . hi ....

Trịnh Quang Chiếu


 
ĐỒNG HƯƠNG © 2012 - Xây dựng bởi Blog Thiết Kế – Hỗ trợ bởi Người Áo Lam - Giao diện Rumah Dijual