Siêu
mặt trăng trên Ngọ môn Huế ngày 14/11/2016
Ngắm
bầu trời xanh mênh mông bát ngát,
Thấm
vào hồn bao tình cảm dạt dào.
Chị
Hằng ngày rằm lã lướt xiêm bào,
Tuyệt
sắc âm thầm tiến gần trần thế.
Dáng
tha thướt lướt qua màng mây mỏng,
Lồng bóng cao sang thanh thản thong dong.
Nhìn càng gần mộng tha thiết vào lòng,
Ai đoán được tuổi trăng già hay trẻ !
Có phải vốn mình vô ưu vô cảm,
Thích trêu người bằng sắc đẹp siêu phàm ?
Tâm sự nào giữ mãi kiếp hồng nhan,
Tự nguyện làm ngọn đèn trời đêm đến.
Giữa trời bao la bên hằng tinh tú,
Tỏa sáng hào quang hạnh phúc thiên thu.
Tầm nhìn sao mà ấm áp cương nhu,
Không gay gắt như vầng ô nóng bỏng.
Cũng e thẹn nép sau rèm thay sắc,
Biết hạ mình lòn dưới mảng mây ngông.
Vẫn hiên ngang sau giông tố bão bùng,
Tâm tự tại giữa không gian trống rỗng,
Có những đêm chỉ
thấy toàn tinh tú,
Đang nháy nheo như đom đóm cành bần.
Vẫn
cô đơn luôn chu du vũ trụ,
Nhân
chứng bao chuyện thế sự xoay vần.
Là
chiếc gương xa vời vợi vận hành,
Ảnh
hưởng đậm cả thủy triều vận nước.
Một
vệ tinh xoay quanh trái đất xanh,
Nhà
khí tượng cho nông dân trồng trọt.
Sống
nơi thiên thai quây quần tiên nữ,
Trên
cung thiềm còn Chú Cuội cây đa.
Vũ
Nghê thường làm vua Đường quên lối,
Thế
mà sao Chị cứ mãi đơn côi.
Có
phải chăng vì dương gian trần thế,
Với
địa cầu luôn hòa hợp đậm đà.
Môi
trường sống con người làm ô uế,
Tình
giữa người như nước ốc nhạt phèo.
Mơ
Chị Hằng sẽ trở thành hiện thực,
Một
bước chân trên thiềm điện tuyệt vời. (1)
Chị
không còn buồn nữa Chị Hằng ơi,
Người
trần thế cùng vui trên Cung Quảng !
Cô Trần Thành Mỹ
(1) Câu
nói để đời của phi hành gia vũ trụ Mỹ Neil
Amstrong khi đặt chân đầu tiên lên Mặt Trăng :« That’s one small step for a man, one giant
leap for mankind.”(Đây là bước đi nhỏ với một con người, nhưng là bước tiến
vĩ đại của cả nhân loại.) với phi thuyền Apollo 11, ngày 20/07/1969.