một người đi giữa hè xanh,
đếm từng cánh lá lià cành ... chờ Thu !
sương lam giăng lối mịt mù,
thu ơi ! có kẻ chờ thu võ vàng.
bao giờ vàng áo thu sang,
cho mây phiêu lãng lang thang trở về
mùa qua cùng gió hẹn thề,
sang thu gió chở mây về bến xưa
hỏi người năm ấy về chưa ?
buồn tênh đường cũ, nắng mưa muộn phiền ...
mộng về một cõi bình yên,
bướm hoa thuở ấy,.. triền miên tháng ngày
xuân về trong mắt, trên tay
rong chơi khắp lối cỏ cây đón chào
hè sang lại chọn áo màu,
xanh cùng sắc lá, bên cầu nước trong
trời cao thăm thẳm không cùng
thu vàng nhạt nắng, áo hồng sắc mây.
đàn ai réo rắc đêm ngày,
gió đông còn buốt, mong ngày dài hơn
thương đôi mắt sủng giọt buồn,
vì người chân sóng, đầu non mịt mờ ...
chờ ai, chờ đến bao giờ !
chờ thu , thu đến bên bờ quạnh hiu !
thu vàng trở gót cô liêu,
người đi dừng bước phiêu lưu phương nào !?
Đá xanh France