Phan Trường Ân
về đi!
ngồi trước bảng đen
lần tay quyển vở thân quen: hộc bàn
giở từng trang nhé, từng trang
từng dòng chữ viết, vô vàn nhớ thương!
về đi!
đứng giữa sân trường
vươn vai rũ bụi phong sương ... muộn phiền
vấn vương vành nón che nghiêng
nón sao che nụ cười duyên, sớm chiều
về thôi!
thăm mái trường yêu
dang tay ôm lấy ít nhiều ... tình xưa
dẫu đời dầu dãi nắng mưa
trường xưa, bè bạn vẫn chờ ...vòng tay
về nghe!
thưa lại cô thầy,
cho em trả lại, bài chưa thuộc lòng!