Nguyễn
Ngọc Hồng (65-72) Paris
Năm 1972 mọi người tất bật học hành và thi tú tài
2 rồi lo vào đại học hoặc có đứa vào
quân đội. Rồi thầy mới, bạn mới…
Liên tục những biến cố lịch sử của đất nước.
1975, rồi 1979… Thế hệ chúng ta đã trãi biết bao nhiêu cuộc đổi dời... Bặt tin tức. Không
thể biết hết tất cả bè bạn cùng lớp, đi đâu, ở đâu, làm gì, sống còn ra sao!
Quá nhiều biến cố, cuộc đời tôi thay đổi từ cậu học sinh Hoàng Diệu, thi xong tú tài 2, vào
đại hoc rồi đi tiếp chuyên môn một thời gian khá dài. Lập gia đình ở Sài Gòn, tôi gần như quên hẳn
bè bạn Sóc Trăng, quê huơng với biết bao kỷ niệm thời áo trắng, quần xanh …. Có
khi tôi tưởng rằng không còn dính dáng gì đến mái trường mà tôi đã từng có nhiều
bạn bè và nổi nhớ.
Những năm qua, Hoàng Diệu gặp lại,
vui có, buồn có. Chán chường cũng có. Bởi bên cạnh những lần họp mặt đầm ấm, có
những nhân vật còn nhiều ý kiến cá nhân làm cho tập thể dần dần rời rạc, Đôi
khi tôi muốn quay lưng ra khỏi đám đông.
Bây giờ tuổi đã xế chiều.
Mong rằng mọi mâu thuẫn sẽ không tồn
tại, và chúng ta nhân danh những người học trò cũ của Hoàng Diệu cùng nhau góp
sức làm nên vài ý nghĩa của quãng đời còn lại.
Dẹp sang tự ái và những thành kiến
riêng biệt, cá nhân. Để sẽ có được một vài sự kiện về cuối đời của chúng ta, những
học sinh cũ của Hoàng Diệu cách đây trên dưới 50 năm.
Hôm qua (20/11/2014) bạn Ngọc Dung (CHS 65-72) để lại trên facebook bản
nhạc Nổi buồn hoa phượng. Mấy mươi năm trôi
qua, thế mà nghe lại bản nhạc của nhạc sĩ Thanh Sơn, quê quán Sóc Trăng nghe sao thấm thía. Nghe lại sau gần 50 năm vẫn xúc động mãnh liệt,
hồn bay phách tán! Mời nghe lời nhạc, thả hồn chơi vơi về
những ngày của năm 1968, 1969, 1970....... ,chợt nhớ tới ngày hội ngộ 22-03-2015.
Thanh Sơn, nhạc sĩ nói rất
nhiều về trường học, về sân trường....Không biết có liên quan gì đến trường
Hoang Diệu hay không? Có bạn nào biết không? Sóc Trăng có những nghệ sĩ
từng làm mềm lòng một thời gian dài hàng triệu người như Hữu Phước, Hương Lan,
Thành Được, Bạch Yến, Trường Hải, Thanh Sơn....
Tháng 3 năm 2015, gặp nhau sau 50
năm. Những gương mặt thơ ngây ngày xưa
khi gặp lại sẽ là những cụ già, những bà già… Gặp nhau, những người già để ôn lại
những chuyện thời tuổi trẻ! Chắc đầy những chuyện vui buồn lẫn lộn. Chưa biết chắc
sẽ thế nào ! Dù sao, tôi cũng sẽ có gắng nhiều để cuộc họp mặt được trọn vẹn.
Tôi chỉ có mỗi khả năng là liên lạc với từng bạn một để cuộc họp mặt được nhiều
bạn hơn và thấm thía hơn.