Nhìn trên bản đồ thế giới, chưa
thấy nước nào có hình thể đẹp như Việt-nam, một chữ S rõ nét gợi hình. Đúng
là dáng đứng của một cô gái ngực nở eo thon mông đầy thanh thoát. Tóc lúc nào
cũng xanh như lá rừng miền Bắc, khỏe mạnh vững chắc vì cốt tủy được kết tinh
bằng Trường sơn hùng vĩ, phì nhiêu như đồng bằng miền Nam trù phú. Cô gái Việt
Nam nầy lại trẻ mãi không già dù tuổi đời chồng chất trên bốn ngàn năm. Cái sắc
đẹp tự nhiên thiên phú đó còn được tô điểm, bảo vệ thêm bằng cảnh trí nước non
thơ mộng, gợi cảm, thách thức, kiêu hùng, thế dựa Trường sơn nhìn ra đại dương
biển cả, huyết mạch được điều hòa lưu thông do hai giòng sông Hồng và Cửu long.
Việt Nam còn được hình dung như một
chiếc cân hai đĩa dung hòa tình lý, chiếc đòn gánh của các bà mẹ tứ đức tam
tùng, vượng phu ích tử với hai thúng gạo quê hương hoặc của cha ông quảy gánh
giang sơn với hai thùng Hồng Cửu.
"Hòn-ngọc Viễn đông", "Bao-lơn Thái bình dương",
"Vựa lúa Á châu" bao mỹ danh đó cũng biến Việt nam thành một miếng
mồi ngon cho bao kẻ háo sắc giàu sang ham của lạ, một bàn cờ tranh chấp ý thức
hệ che dấu ý đồ trục lợi, bá chủ, xâm lăng.
Chiến thuật chiến lược giữ mình giữ nước "biết người biết ta"
được trui luyện bằng kinh nghiệm máu xương truyền thống thần tình đã làm tên
tuổi mảnh đất anh hùng Việt Nam trở thành bất diệt, lưu danh muôn thuở.
"Hồng
nhan bạc mệnh", "hồng nhan đa
truân" có còn ảnh hưởng đến cô gái mỹ miều tài hoa nầy nữa không? Hy-vọng rằng cô gái
Việt-Nam sẽ sống vĩnh cửu để làm đề tài suy gẫm nguồn cảm hứng và tấm gương
sáng cho những ai yêu chuộng hòa bình tự do.
Cô Trần
Thành Mỹ
Biết bao dân tộc đã tìm hiểu nguồn gốc
của mình! Dân tộc nào mà chẳng có huyền sử? Nước Nhật ví mình con cháu Thái
dương thần nữ, Trung quốc tự cho mình là Thiên tử con trời. Dân tộc ta cũng
thế, nhưng thật thi vị và sáng tạo làm sao: Con Rồng Cháu Tiên!
Nhưng Rồng là ai? Là gì? Có ai nhìn thấy rồng chưa ? Hình dáng ra
sao ? Không ai thấy rồng mà cả thế giới đều công nhận là biết rồng. Nói nôm na
là rồng, theo chữ Nho là "long". Với óc tưởng tượng phong phú, người
châu Á nói chung và người Việt nói riêng hình dung rồng mình dài uốn khúc, đầu
tựa lân và bay lượn tuyệt vời. Với sức mạnh vạn năng không chế ngự được, ý thức
vùng vẫy phóng khoáng cực kỳ tự do, Rồng đứng đầu trong bốn con vật quí và sống
lâu nhất gọi là Tứ Linh, long lân qui
phụng. Rồng hút và phun nước làm mưa, do đó trở thành nguyên nhân của bao trận
cuồng phong dữ dội, những cơn vũ bão, trận lụt kinh hoàng. Có nhiều loại rồng tùy
theo màu sắc của mây khi gần có mưa to, rồng trắng (bạch long), rồng đen (hắc
long), rồng vàng (huỳnh long) ... Rảnh rỗi lật tự điển vào chữ " long
", ‘’rồng’’ các bạn sẽ tìm ra bao chữ ghép và khám phá ra nhiều điều thú
vị bất ngờ như mặt vua là long nhan, chữ viết đẹp như rồng bay phượng múa.. Tóm
lại đặc tính căn bản của rồng vẫn là sức mạnh và tự do tượng trưng chủ yếu phái nam.
Đây
là một con sông có thật ở Bồ Đào Nha. Tên thật của nó là sông Odeleite nhưng vì
hình dáng uốn lượn như một con rồng nên người dân địa phương mới gọi nó bằng
tên gọi Blue Dragon (Rồng Xanh).
Rồng Xanh (Blue Dragon)
Vòi
rồng trắng xuất hiện cạnh cầu vồng. Hình ảnh được chụp bởi nhà săn bão Eric
Nguyễn vào năm 2005 ở
Kansas – tiểu bang miền Trung Tây Hoa Kỳ.
Còn Tiên là ai? Có ai gặp tiên
lần nào chưa ? Thế mà văn chương, thi ca , âm nhạc, huyền sử đều ca tụng vẻ đẹp
hiền dịu tuyệt trần của tiên. Tiên chẳng những tuyệt đẹp mà còn nhiều quyền
phép. Dẫn chứng về tiên, Pháp có chuyện Cendrillon ( nàng Lọ Lem) Tàu với Đường
minh hoàng du Nguyệt điện, Tây du ký, Việt Nam ta có Tấm Cám,..Vậy sắc đẹp và
phép mầu là sở trường dành riêng cho phái nữ nói chung và cũng là hai điều căn
bản đầu tiên trong Tứ đức giáo huấn phụ nữ Việt nam, công dung ngôn hạnh.
Ông cha ta
sao mà thông minh lạ đã biết dùng hai biểu tượng vô hình tuyệt vời rồng tiên
nầy lồng gắn nhập thể vào cội nguồn dân tộc . Cám ơn tổ tiên đã thật khôn ngoan
sâu sắc lưu truyền cho con cháu đời sau
huyền sử thơ mộng, di sản văn minh vô cùng sáng tạo quyện lấy tinh thần
kiêu hùng bất khuất con Rồng cháu Tiên.
NƯỚC
TÔI
Ruộng bậc thang
Rời quê hương bao
nhiêu năm thế mà mỗi lần nghe đến hai tiếng Việt Nam mình cảm thấy như gần gũi
làm sao! Không biết đến chừng nào mình mới quên được quê hương! Sông còn có
khúc, quê hương mình cũng có lúc đổi thay cơ mà! Không có khoảng cách trống
vắng thì làm gì đo được độ nhớ nhung. Mỗi người chúng ta đều có quê hương, nếu
không biết yêu thương tổ quốc mình thì làm sao yêu được xứ người.
Xin đừng
bao giờ quên nguồn cội tổ tiên, vì chỉ có kẻ mất gốc mới quên hơi ấm của quê
mình, hương vị của cỏ cây, nhịp sống của đồng bào ruột thịt. Chỉ có kẻ điên rồ
mới tưởng nhung lụa áo quần, quốc tịch là thay đổi cuộc đời hoặc bước thang
danh vọng. Đó
chỉ là nếp sống phù phiếm, lớp võ bên ngoài cũng cần nhưng chưa đủ. Còn đua đòi
ganh tị chỉ làm hại cho bản thân, tạo cơ hội thuận lợi cho sự thoái hóa xã hội,
ươm mầm mống cho sự cằn cỗi và bần cùng hóa tâm hồn. Nhưng ngược lại, sống khác
người, tự thu hẹp trong quan niệm riêng của mình cũng là quá đáng.
Phải tập như giòng nước, lúc chảy êm
xuôi như dòng sông trong những chiều êm ả uốn khúc lượn quanh núi đồi cồn đá,
lúc vồn vập gầm thét dữ dội lúc lững lờ trôi. Thế mà nước thật như có, thật như
không và không có sức mạnh nào ngăn chận được. Nước vạn năng và tối cần. Không
ai nhớ đến tầm quan trọng của nước nhưng vị trí của nước đối với trái đất thật
đậm đà mật thiết quyện lấy sự sinh tồn của sinh vật cỏ cây. Không có nước tức
không có sự sống. Nước đích thật là nguồn sống cho thế giới chúng ta.
Ông cha ta ngày xưa sao mà văn minh lạ
đã biết nôm na gọi tên tổ quốc mình bằnh chữ NƯỚC thân thương. Tổ tiên
ta há chẳng có ý muốn lưu truyền cho thế hệ mai sau tâm tình yêu giữ nước như
giòng máu mình, cho sự sinh tồn dân tộc, sống còn và đoàn kết của loài người
trên trái đất nầy sao?
Cô Trần Thành Mỹ