Chẳng biết lo nghĩ nhiều.
Tưởng như mẹ luôn trẻ,
Vẫn tràn đầy sức khỏe.
Lắm khi không vâng lời,
Bao phen làm trái ý.
Đổ thừa phủi sạch tội,
Núp bóng chẳng hề lơi.
Thỉnh thoảng nhìn mắt mẹ,
Hối hận choáng hồn thơ.
Bất nhất thay con trẻ,
Thương mẹ hẹn đổi thay.
Dù nay con đã lớn,
Tóc mẹ bớt còn xanh.
Con nay có trưởng thành,
Con vẫn con của mẹ .
Vẫn thương yêu triều mến,
Chỉ nhắc nhở khuyên lơn.
Con cần mẹ có mặt,
Chẳng đòi hỏi gì hơn.
Ngày tháng trôi qua mau,
Tóc mẹ đã thay màu,
Da nhăn cử động chậm,
Con chưa nhận ra đâu.
Có lần mẹ ngã bệnh,
Con tin chắc sẽ qua,
Sức khỏe mẹ tốt mà,
Không nên vội nghĩ quẩn.
Bây giờ con xa mẹ,
Cũng đã là mẹ trẻ,
Vẫn nghĩ mình còn bé
Bên mẹ mãi trẻ thơ.
Đừng quên, ngày mẹ còn,
Nên nghĩ đến mẹ hơn.
Không cần bằng tiền bạc,
Cử chỉ tình mẹ con.
Nước mắt chỉ chảy xuống,
Gương đó đừng lơi buông.
Gia đình truyền thống ta,
Cột trụ nước non nhà.
Cô Trần Thành Mỹ