Tết đến mà tôi đâu có hay
Bao năm lưu lạc chốn quê người
Tết gì giá lạnh cùng tuyết trắng
Mấy cụm mây buồn lười biếng bay
Tết đến nơi nầy sao thấy vui
Tâm tư trĩu nặng nổi u hoài
Quê hương vẫn mãi xa vời vợi
Mà ngày về còn quá xa xôi.
Thoáng nhớ in như mới hôm nào
Mỗi dịp Tết về vui biết bao
Người người chuẩn bị lo ăn Tết
Lối xóm cười vui rộn tiếng chào.
Gió Xuân nhè nhẹ lao xao thổi
Nắng Xuân ấm áp tỏa muôn
nơi.
Bánh mứt, thịt thà, dưa hấu đỏ
Bè bạn nhâm nhi mãi quên thôi.
Xứ người, Tết dến sao buồn quá
Thân nhân,hàng họ phương trời xa
Mình Tết, đất trời đâu có Tết
Tết gì, dao lạnh cắt làn da.
Hoài
Việt.