Thu nào
mà lá chẳng bay
Riêng thu viễn xứ lá bay gợi buồn
Lá vàng gây nỗi vấn vương
Lá xanh ở lại khóc thương lá vàng
Hàng cây trụi lá bên đàng
Lối về ngõ vắng bóng nàng nơi đâu
Thu về mang mối u sầu
Nhớ thu quê mẹ tìm đâu lối về
Gió thu hôn nhẹ tóc thề
Nắng thu sưởi ấm má nàng tôi yêu
Thu về viễn xứ tiêu điều
Lặng nhìn lá đổ mang nhiều niềm đau Mong
sao lá chẳng đổi màu
Ngỡ thu chưa đến sắc màu mùa xuân
TRỊNH QUANG CHIẾU