Thơ nhạc Hoài Việt
Nói lối
(vọng cổ)sx
Nói lối
Tôi vẫn nhớ tôi là người gốc Việt
Vì thế thời phải tạm biệt quê hương
Kiếp tha phương, biết bao nổi tủi buồn
Mà ngày trở lại, ôi
sao còn xa dịu dợi
. Vọng cổ1/-
Và vì thế không bao giờ quên được hương vị quê
hương mà mấy mươi năm
luôn luôn thiếu vắng, đã khiến tôi khát khao, mong nhớ vô. . cùng.
Nhớ quá quê tôi, đồng ruộng xanh màu...
Nhớ vùng đất Hậu Giang bên dòng so6gn Cửu
Như bầu sửa mẹ, ngọt chất phù sa ( s l)
Với những xuống ghe, sớm chiều xuôi ngược
Nhớ mãnh vườn xanh quanh năm trĩu trái.
Nơi tôi cất lên tiếng khóc chào đời
Nhờ công ơn cha mẹ, tôi một thời khôn lớn.( s l)
Vọng cổ 2/-
(12) Cali ơi trời đã vào thu, tôi ngồi lặng im
Mặc cho kỷ niệm xưa, sống dậy trong lòng.
(2) Nhớ bạn bè xưa, từng chung bước đến trường
Tay nắm tay nhau, nói cười tíu tít
Ôi tuổi học trò. vui thiệt là vui( s l)
Nhớ những lần tát mương, mò cua bắt ốc
Len vào lùm cây, tìm ổ trứng chim
Những buổi thả diều trên đồng lộng gió
Bao, kỷ
niệm ấu thời, nay đã chìm sâu
Sống . . . nơi xứ lạ
Nhưng lòng nào quên cố hương
Đất nước quê mình
Tổ tiên ông bà
Xóm làng bà con mến thương
Cũng không quên được
Ngôi trường ngày tôi lúc bé thơ
Thầy cô xưa
Giúp cho nên người
Nhớ thương sâu nặng
Quê nhà Việt Nam, nước tôi.
Vọng cổ 5/-
Và tôi vẫn nhớ từng chiếc cầu ván đong đưa lắt lẽo, nằm cạnh hàng dừa xanh ngả
bóng bên . . đường
Len lén nhìn ánh tà dương lặng
lẽ xuống dần. .
Như nuối tiếc cùng bức tranh quê đang biến dạng
Cuối chân trời, đàn chim thong
thả vờn bay
Quyến luyến bên nhau trên đường
về tổ
Tôi đang ngồi đây mà lòng thầm
mơ ước
Được như cánh chim, bay về cố
quốc
Nơi tôi đã xa, hai mấy năm . .
rồi(xề)
Vọng cổ
6/-
(Lý con sáo)
(4)Xa.
. . quê hương. . .
Biết
mấy năm dài trôi qua
- - - - - - - -
Ôi,
đường về xa xôi
Tôi
bâng khuâng thương nhớ quê nhà
Thương
thay cho các cụ già
Đang lo tìm ngày đêm chén cơm
bác nông dân mãi luôn còng lưng
Bao cảnh đời buồn đau bể dâu
Thương cố hương mãi đang chìm
sâu.
(vềvc) Trong bóng đêm bao năm còn
chưa dứt
Ôi sao xót xa , ray rứt tận.
. cùng (xề)
Nguyện cầu Phật Trời, đêm đen sớm
qua
Bình minh lại về, biển Đông
lặng sóng
Đàn chim thiên di cùng bay về
tổ ấm
Mẹ Việt Nam tươi cười ôm trọn đám con yêu.
XUÂN NHỚ MẸ
(vọng
cổ) Thơ & Nhạc: Hoài Việt
Lý chiếu chiều
Trời chiều. . . mây trắng bay
về đâu
Phương trời xa. . . Cho tôi gởi
lời thương nhớ
Mẹ tôi đã bao năm dài
Tôi vẫn luôn mong hoài
Mong về bến bờ quê hương
Nơi xa, mẹ đang mong chờ. . . .
Vọng cổ 1/-
Ai
đã từng là khách ly hương mới biết cảm thương tâm tình người viển xứ. . ., mới biết
xẻ chia tâm sự buồn vui khi Tết đến Xuân . . về. . .
Xuân ly hương, càng cảm thấy não nề
Tết viễn xứ thêm trăm bề ngao ngán
Nước biển Thái Bình , lai láng bao la
Đã chia cắt quê xa dịu vợi
Nơi xa xôi đó, mẹ già đang mong đợi
Qua bao Xuân rồi, khắc khoải mòn hơi
Mà đứa con yêu, mãi phương trời xa cách.
. .
Vọng cổ 2/-
Vì thời cuộc, con phải rời tổ ấm
Bỏ lại quê hương, biết mấy năm dài
Vui sướng gì đâu, đất khách quê người
Mẹ ơi, đất Mỹ , đông nầy lạnh quá
Thêm nổi nhớ mong, nào ngăn được lệ rơi
Nhớ bóng mẫu thân gầy gò còm cõi
Ngày tiễn con đi, chẳng nói lời chi
Vì khi xuống ghe, biết có gì là chắc
Mẹ mãi dùng dằng, chẳng muốn con đi. . .
Ngâm thơ
(truyền cảm)
Con thương mẹ cả một đời kham khổ
Từ khi đàn con mới tuổi còn thơ
Ơn sinh thành chưa bao giờ đền đáp
Mà ngày nay lại ngăn cách đôi bờ.
Xuân lại về, con như mơ sống lại
Không khí sum vầy của mấy ngày Xuân
Mẹ cùng con ngồi canh nồi bánh tét
Ấm áp thay bên ánh lửa bập bùng
Đêm nay bên lò sưởi nhòe ánh lửa
Khi ngoài trời bông tuyết trắng bủa vây
Vắng mẹ già, sao tìm được nơi đây
Chút hơi ấm cửa ngày Xuân đoàn tụ
Vọng cổ 5/-
Mẹ
ơi, con nhớ lại ngày xưa mỗi lần Tết đến, cả nhà đoàn tụ đủ đầy cười vui rạng
rỡ. . . , ôi hình ảnh thân thương sao đáng nhớ vô. . cùng.
Từng đêm mẹ khéo tay lo nướng bánh phồng
Rồi cùng quay quần uống trà thưởng thức
Người thường vò đầu cất tiếng mắng yêu
Mẹ già rồi, đang thèm một đứa cháu
Ra Tết rồi,
lo kiếm vợ cho mau
Hai mấy tuổi
rồi, chớ nhỏ nhít gì đâu
Ôi chuyện
ngày xưa, tưởng như mới hôm. . nào(xề)
Vọng
cổ 6/-
Ôi tàn nhẫn
vô cùng, sức nặng của thời gian
Đã đè lên
lưng mẹ, còng thêm theo năm tháng
Mỗi lần nghe
phôn, con nhận ra từng tiếng
Yếu ớt thì
thào, ngắt khoản thiếu hơi
Vì xúc động
đau buồn, cùng cạn rồi sức lực
Thân xác héo
hon, khổ cực trăm. . bề. . (xề)
Con thèm
khát được quì bên gối mẹ
Người khẻ
đưa tay, vò đầu thằng con trẻ
Dù thời gian
rắc lên tóc tôi nhiều muối trắng
Nhưng với mẹ
hiền, con mãi là đứa trẻ thơ. . .
Mọi
xử dụng, xin liên lạc:
Hoaibao1942@gmail.com- 714-600-7620.