ĐẾN MỘT LÚC



Đến một lúc bỗng dưng chán nãn
Mọi sự đời chợt thấy dửng dưng
Chẳng còn chi háo hức tưng bừng
Buông xuôi cả, mặc đời hoang phế

Đến một lúc thấy mình lạc lõng
Thế giới này xa lạ dường bao
Nhớ xa xăm tiền kiếp cõi nào
Lang thang mãi một đời vô vọng

Đến một lúc bỗng như hụt hẫng
Nghe cô đơn trống vắng tâm hồn
Giữa rừng người ai kẻ tri âm
Nếu có chăng chỉ là ảo tưởng

Đến một lúc biết mình rồ dại
Suốt một đời đuổi bắt tương lai
Suốt một đời hồi tưởng u hòai
Đã quên rằng chỉ sống hiện tại

Đến một lúc thấy mình bất lực
Có những điều chẳng  thể đổi thay
Vì chưng định số đã an bày
 Đành chỉ biết ngậm ngùi an phận        

Đến một lúc mất đi tất cả
Đâu người thân, bè bạn chung quanh
Đâu vinh hoa bỗng chốc tan tành
Vô thường cả, cõi đời tạm bợ

Đến một lúc thôi đành quẳng gánh
Để  ngày về khỏi nặng hành trang
Nắm níu chi hệ lụy trần gian
Đến như đi mình không tay trắng

Người Phương Nam

 
ĐỒNG HƯƠNG © 2012 - Xây dựng bởi Blog Thiết Kế – Hỗ trợ bởi Người Áo Lam - Giao diện Rumah Dijual