- Ngọc Phương
Tôi ước mình là cánh chim
Phiêu du ngày đêm đây đó
Vượt trên muôn ngàn gian khó
Đôi cánh dù có rã rời
Tôi ước mình là mây trời
Bồng bềnh rong chơi khắp chốn
Mặc cho dòng đời bận rộn
Thanh thản tâm hồn mây bay
Tôi ước mình là gió lay
Dịu dàng đôi tay êm ả
Vui đùa cùng hoa cùng lá
Quên đi vất vả ngày thường
Tôi ước mình là hạt sương
Đêm về vấn vương ngọn cỏ
Dù rằng sáng ngày tan vỡ
Hạt sương vẫn có niềm vui
Tôi ước mình là biển khơi
Ngước nhìn bầu trời cao rộng
Khi vui nhẹ nhàng cơn sóng
Lúc buồn chấn động biển xanh
Chỉ là mơ ước kết thành
Dệt bao mộng lành hạnh phúc
Cho tôi mơ thêm một chút
Lãng quên giây phút muộn phiền