Ngọn nến chập chờn soi bóng đêm
Xa trông thấp thoáng dáng hình em...
Nhẹ nhàng uyển chuyển trên sân vắng
Như khói như sương đến tựa rèm
Ánh mắt nhìn ta sắc lạnh tanh
Như vì tinh đẩu sáng long lanh
Giữa nơi khung cửa u hồn đó
Ta thấy trời đêm bỗng chuyển mình
Có vẻ như nàng muốn nói năng
Đôi môi mấp máy ý gì chăng
À, ra em thốt lời từ tạ:
Hồn thiếp đêm nay đến biệt chàng!
Thôi nhé anh yêu em lấy chồng
Cuối Thu rồi sắp đến đầu Đông
Cõi âm lạnh lẽo sao chờ được
Ma lấy chồng Ma thế cũng xong
Nát lòng anh tiễn bước em đi
Kẻ tử người sanh mộng ước gì
Âm cảnh dương gian đồng nhất lý
Ái tình cũng thế, đợi mà chi
Kiếp này em đã khổ vì anh
Nên cuộc tơ duyên gió cuốn mành
Ta nguyện một lần xin trả hết
Để tình không hận thấu trời xanh
Kỳ nhì
Âm Hôn
Một màn sương mỏng lạnh lùng buông
Che nửa vầng Trăng héo hắt buồn...
Tiếng cú kêu đêm dài thảm nảo
Như mừng báo hỷ cuộc âm hôn...
Một chiếc thuyền hoa đậu bến sông
Đón đưa ai đó bước theo chồng
Chập chờn ánh đuốc trên bờ vắng
Lọng tán dàu dàu trước gió Đông
Một đoàn mâm quả dẫn đi đầu
Chú rễ nàng dâu bước ngay sau
Hai họ lửng lơ theo bén gót
Âm thầm đám rước lướt đêm thâu
Cũng mắt tô xanh cũng má hường
Xiêm y lồng lộng gió muôn phương
Đầu thôn tiếng chó tru thê thảm
Linh cảm dật dờ những bóng xương
Ta thấy ghen hờn đến ứa gan
Bỗng đâu gió giật mảnh khăn voan
Thì ra nàng ấy sang thuyền mới
Đám cưới nhà ma thật rở ràng!
Ẻo lả bầy ma chân hỏng đất
Ngang qua cái xác chẳng còn hồn
Trân người đứng đó hờ tay vẫy
Tiễn một mối tình xuống mộ chôn
Rồi đây bóng nhạn hóa xa xăm
Hạnh phúc vui vầy ở cõi âm
Thui thủi mình ta trong trống vắng
Dù đêm có dậy ánh Trăng rằm...
Một màn sương mỏng lạnh lùng buông
Che nửa vầng Trăng héo hắt buồn...
Tiếng cú kêu đêm dài thảm nảo
Như mừng báo hỷ cuộc âm hôn...
Một chiếc thuyền hoa đậu bến sông
Đón đưa ai đó bước theo chồng
Chập chờn ánh đuốc trên bờ vắng
Lọng tán dàu dàu trước gió Đông
Một đoàn mâm quả dẫn đi đầu
Chú rễ nàng dâu bước ngay sau
Hai họ lửng lơ theo bén gót
Âm thầm đám rước lướt đêm thâu
Cũng mắt tô xanh cũng má hường
Xiêm y lồng lộng gió muôn phương
Đầu thôn tiếng chó tru thê thảm
Linh cảm dật dờ những bóng xương
Ta thấy ghen hờn đến ứa gan
Bỗng đâu gió giật mảnh khăn voan
Thì ra nàng ấy sang thuyền mới
Đám cưới nhà ma thật rở ràng!
Ẻo lả bầy ma chân hỏng đất
Ngang qua cái xác chẳng còn hồn
Trân người đứng đó hờ tay vẫy
Tiễn một mối tình xuống mộ chôn
Rồi đây bóng nhạn hóa xa xăm
Hạnh phúc vui vầy ở cõi âm
Thui thủi mình ta trong trống vắng
Dù đêm có dậy ánh Trăng rằm...
---------------------------------------------
Kỳ chót
Một Tiếng Phụ Tình ...
Tiếng cú mơ hồ lúc nửa đêm
Ánh Trăng vàng vọt dọi lên thềm
Gió Thu hiu hắt lay mành cửa
Tóc xõa chập chờn bóng dáng em
Sao trở về đây lúc giữa khuya
Không vui Trăng sáng cõi bên kia
Tình ta đã rẽ rồi hai lối
Duyên nợ từ lâu tưởng đứt lìa
Ngỡ rằng ai đã vẹn đường yêu
Hôn lễ chưa lâu mới sớm chiều
Chén rượu giao bôi vừa uống cạn
Sao giờ em lại chịu cô liêu
Hạnh phúc tìm đâu sau đám cưới
Vẫn là bóng chiếc với phòng không
Dẫu xưa đã có lần em nói:
"Ma lấy chồng Ma thế cũng xong"
Những mong thoát khỏi mối tơ vương
Hôn lễ đem em đến đoạn trường
Nghịch cảnh cũng đành thôi dứt khoát
Quay về tìm lại với người thương
Thôi chết tui rồi ma nữ ơi
Trời ơi có thấu hỡi chăng trời
Người ma kết hợp làm sao được
Một tiếng phụ tình, chịu gánh thôi...
Nào đâu tình nghĩa cõi nhân gian
Thệ hải minh sơn chữ buộc ràng
Chót lưỡi đầu môi lời hẹn ước
Giờ thì rõ mặt đá hay vàng
Tiếng cú mơ hồ lúc nửa đêm
Ánh Trăng vàng vọt dọi lên thềm
Gió Thu hiu hắt lay mành cửa
Tóc xõa chập chờn bóng dáng em
Sao trở về đây lúc giữa khuya
Không vui Trăng sáng cõi bên kia
Tình ta đã rẽ rồi hai lối
Duyên nợ từ lâu tưởng đứt lìa
Ngỡ rằng ai đã vẹn đường yêu
Hôn lễ chưa lâu mới sớm chiều
Chén rượu giao bôi vừa uống cạn
Sao giờ em lại chịu cô liêu
Hạnh phúc tìm đâu sau đám cưới
Vẫn là bóng chiếc với phòng không
Dẫu xưa đã có lần em nói:
"Ma lấy chồng Ma thế cũng xong"
Những mong thoát khỏi mối tơ vương
Hôn lễ đem em đến đoạn trường
Nghịch cảnh cũng đành thôi dứt khoát
Quay về tìm lại với người thương
Thôi chết tui rồi ma nữ ơi
Trời ơi có thấu hỡi chăng trời
Người ma kết hợp làm sao được
Một tiếng phụ tình, chịu gánh thôi...
Nào đâu tình nghĩa cõi nhân gian
Thệ hải minh sơn chữ buộc ràng
Chót lưỡi đầu môi lời hẹn ước
Giờ thì rõ mặt đá hay vàng
Trần Thiên Lang