Đêm xa xứ . . .
nhớ nồi bánh đón Giao Thừa
Nếu có thêm một bếp than hồng
Thì trời ạ, tôi đã về nhà cũ
(Đêm giao thừa đâu ai buồn ngủ)
Nghe Má ngồi kể chuyện . . . ngày xưa!
Má với ba đâu ai biết mà ... ưa
Nội, Ngoại nhậu chung ... rồi cưới gã
Vậy mà sáu, bảy chục năm ròng rã
Bữa cơm nào, cũng kêu réo bà ơi!
May mà khi Ba mất, má lãng rồi
Chỉ đôi lúc nhìn bàn thờ buồn bã:
Ổng đi đâu rồi, lâu quá!
Sao không chịu về nhà!
Má ơi, chắc Ba mát lòng mát dạ
Nghe má nhắc Ba giọng rầu rầu
Từ mấy năm Má có nhớ gì đâu
Quên cả lúc Ba về huyệt lạnh!
Má quên, Tết đâu ai gói bánh
Dặn dò con mua lá, mua giây
Tụi con quên náo nức đêm ngày
Đợi ngày Tết, giao thừa canh nồi bánh
Nếu phải mất bao nhiêu năm đời sống
Chỉ một ngày Má nhớ lại đàn con
.....
Má ơi chắc con sẽ rất vui lòng
Nghe Má nhắc lại chuyện Ba cưới Má!
Phan Trường Ân
4 tháng giêng 2014