Có bao giờ bạn nghĩ mình may mắn, Được tái sinh trên miền đất tự do, Đêm về không còn thấp thỏm âu lo, Quỷ đỏ bất thần ập vô bắt bớ. Có bao giờ bạn nghĩ mình tốt số, Sống phủ phê trong xứ sở giàu sang, Khi triệu triệu người đói khổ lầm than, Không có miếng ăn dù mẩu bánh vụn. Có bao giờ bạn nghĩ mình hạnh phúc, Được náu nương một đất nước thanh bình, Đã không còn nữa ác mộng đao binh, Để từ đó bạn an cư lạc nghiệp. Có bao giờ bạn thấy lòng hổ thẹn, Sau một thời nhờ sống gởi vinh thân, Đã quên ngày bỏ của chạy lấy thân, Vác mặt về xun xoe bốc thơm giặc. Tôi đã nghĩ không bao giờ trở lại, Khi quê hương vẫn đầy dãy bò vàng, Khi dân tình luôn điêu đứng lầm than, Thà suốt đời là lưu vong tị nạn… |