Đơi người nào khác
chi bông hoa
Một thoáng qua mau tuổi ngọc ngà
Bôn ba thời vận nay đà rảnh
Như đầu xe lửa chẳng còn toa.
Năm nay mình mới bảy mươi thôi
Cái tuổi gần xong hết cuộc đời
Mộng, thực, thịnh, suy, mơ và tỉnh
Công danh, sự nghiệp đả xong rồi
Nhớ lại ngày xưa thời tuổi thơ
Hoàng Diệu , trường tôi mãi đứng chờ
Buồn thay, hai đứa không duyên nợ
Em đã xa tôi tự bao giờ.
Đêm nay ngồi ngắm ánh trăng rầm
Và còn ngắm nữa được bao năm
Tuổi già đôi lúc làm tôi sợ
Tro tàn một nắm nơi xa xâm
Tim tôi trĩu nặng cứ mỗi lần
Nhớ về quê củ độ vào Xuân
Sóc Trăng vẫn đẹp từng ngày một
Đẹp từ đầu năm đến cuối năm.
Hoài Việt
24/8/2013.