Nghe tên hai chữ
Hiền, Tâm,
Biết rằng ý nghĩa
con tim chân tình,
Nhiều năm dạy học
ở trường,
Thầy dạy văn Việt
cũng là Việt văn,
Hoàng Diệu, trường
ở Sóc Trăng,
Nơi Thầy ghi dấu
bao năm với trò,
Cặp kính chẳng biết
nhỏ to,
Lúc nào cũng thấy
che ngang mắt Thầy,
Dòng đời lặng lẽ
đổi thay,
Nay Thầy cũng đã
hơn ngoài bảy mươi,
Tuổi hưu cũng đã
lâu rồi,
Sài gòn, Thầy ở,
quê thời Bến Tre,
Nắng mưa sớm tối
hai mùa,
Bởi công việc cũng
lu bu,
Nào là dịch sách
rồi thì dịch kinh,
Kiếm thêm chút đỉnh
tiền nong,
Sao cho ngân sách
gia đình đỡ lo,
Tiền chợ có lúc
nhỏ to,
Xe cộ, xăng nhớt, thuốc
men cũng phiền,
Thuốc lá Thầy hút
triền miên,
Làm sao bỏ được, chắc
ghiền cũng lâu?
Cà phê được xếp hàng
đầu,
Sáng sớm thì phải
cà phê với trà,
Cuối tuần có bạn
tới nhà,
Không là rượu đắng, cũng là bia chai.
Chuyện đời mặc kệ chê bai,
Thầy không màng tới,
chỉ vui với đời.
KÍNH TẶNG THẦY
NGUYỄN HIỀN TÂM, CGS THHD, VÂN NGUYỄN, MÙA HÈ NAM CALI 2012.