CỦA TRĂNG


 

Trăng kia, ai đính trên trời,

Vàng kia ai kéo mà rơi…
 xuống hồ ?

Gió, bay tà áo xanh, mơ ….

Sao tôi vẫn mãi ngồi, chờ …
trăng tan!

 Em xưa, mất dấu,
 dặm ngàn …

Bỏ lại đây, nỗi buồn…
mang bóng người !              

 *Nguyễn-Tư

 
ĐỒNG HƯƠNG © 2012 - Xây dựng bởi Blog Thiết Kế – Hỗ trợ bởi Người Áo Lam - Giao diện Rumah Dijual