Có một lần Xuân...
Tôi trở lại thăm quê
Hoa cỏ hồng tươi khắp lối về
Ba tôi, sức khỏe còn khang kiện
Thầm cảm tạ Trời Chúa chở che...
Vui lắm đi thôi... có những chiều
Cháu, con quấn quít cạnh Ba yêu
Công chúa, tử hoàng vang tiếng hát
Phụ vương thỏa dạ lúc lâm triều!
Và cũng ngày Xuân, có lắm lần
Ba cùng tôi dạo phố Viễn đông (tức Sàigòn)
Viếng thăm Cô, Chú, Dì hai họ
Ba vui như hổ thả về rừng...
Hớn hở Ba nhìn người qua lại
Chuyện trò, thăm hỏi việc sâu, nông
Đại bàng tung cánh... giờ, vang bóng...
Thấm thía nhân gian... gió, bụi trần...
Cười nhất, khi Ba với Việt Anh (cháu cố nội của Ba)
Chơi trò 'cô giáo dạy học sinh'
Sáu tuổi tập tành ... cô giáo nhỏ
Khuyên ông, trò phải ráng học hành !
Trả lời không biết Cô sẽ phạt
Đánh đòn hay bắt đứng tay khoanh
Trò biết không, người xưa thường nói:
Dốt tới đâu, học lâu cũng biết
Học biếng lười là giết tuổi xanh
Mãi nhìn cô giáo Việt Anh
Ba vui đóng tiếp vai anh học trò...
Anh học trò, tuổi già, kém nhớ
Lại lo ra... chẳng biết trả lời
Bực mình, cô giáo nhịp roi
Nhắc thêm lần nữa, Trò ơi, trả lời...
Anh học trò, vâng vâng, dạ dạ...
Khốn khổ thay, vẫn mãi ngập ngừng...
_Đây này, pháp bất vị thân
Trả lời không được lảnh phần zê rô...
Cô giáo nhỏ thẳng tay ghi điểm
Anh học trò bật tiếng cười lên
Dỗi hờn... cô giáo buồn tênh
Mặt mày phụng phịu, thôi con...dẹp nghề...
Anh học trò vội vỗ về năn nỉ
'Cô giáo cưng'... đừng giận 'chấu' (cố) mà
Giận hờn xấu lắm, chóng già
Để chấu trao thưởng chút quà mừng Xuân
Nhìn bao đỏ lì xì hấp dẫn
Cô giáo cười đổi giiận thành vui
Vội vàng nhanh nhẩu hứa lời
Mai mốt cô giáo sẽ nuôi 'chấu' mà !
Thấp thóang đâu đây hương hạnh phúc
Ngạt ngào dâng tỏa ngút lòng Ba
Trầm ngâm giây phút... Ba lại nói
Tiền bạc ngàn vàng không đổi qua...
Ngày lại ngày qua.. Tết hết rồi
Bốn tuần thấm thóat nhẹ nhàng trôi
Tôi đành giả biệt Ba yêu kính
Tiếp nối tha hưong nơi xứ người
Chất kín thương yêu vào kỷ niệm
Hôm nay, mãi mãi, nhớ suốt đời...
Tôi trở lại thăm quê
Hoa cỏ hồng tươi khắp lối về
Ba tôi, sức khỏe còn khang kiện
Thầm cảm tạ Trời Chúa chở che...
Vui lắm đi thôi... có những chiều
Cháu, con quấn quít cạnh Ba yêu
Công chúa, tử hoàng vang tiếng hát
Phụ vương thỏa dạ lúc lâm triều!
Và cũng ngày Xuân, có lắm lần
Ba cùng tôi dạo phố Viễn đông (tức Sàigòn)
Viếng thăm Cô, Chú, Dì hai họ
Ba vui như hổ thả về rừng...
Hớn hở Ba nhìn người qua lại
Chuyện trò, thăm hỏi việc sâu, nông
Đại bàng tung cánh... giờ, vang bóng...
Thấm thía nhân gian... gió, bụi trần...
Cười nhất, khi Ba với Việt Anh (cháu cố nội của Ba)
Chơi trò 'cô giáo dạy học sinh'
Sáu tuổi tập tành ... cô giáo nhỏ
Khuyên ông, trò phải ráng học hành !
Trả lời không biết Cô sẽ phạt
Đánh đòn hay bắt đứng tay khoanh
Trò biết không, người xưa thường nói:
Dốt tới đâu, học lâu cũng biết
Học biếng lười là giết tuổi xanh
Mãi nhìn cô giáo Việt Anh
Ba vui đóng tiếp vai anh học trò...
Anh học trò, tuổi già, kém nhớ
Lại lo ra... chẳng biết trả lời
Bực mình, cô giáo nhịp roi
Nhắc thêm lần nữa, Trò ơi, trả lời...
Anh học trò, vâng vâng, dạ dạ...
Khốn khổ thay, vẫn mãi ngập ngừng...
_Đây này, pháp bất vị thân
Trả lời không được lảnh phần zê rô...
Cô giáo nhỏ thẳng tay ghi điểm
Anh học trò bật tiếng cười lên
Dỗi hờn... cô giáo buồn tênh
Mặt mày phụng phịu, thôi con...dẹp nghề...
Anh học trò vội vỗ về năn nỉ
'Cô giáo cưng'... đừng giận 'chấu' (cố) mà
Giận hờn xấu lắm, chóng già
Để chấu trao thưởng chút quà mừng Xuân
Nhìn bao đỏ lì xì hấp dẫn
Cô giáo cười đổi giiận thành vui
Vội vàng nhanh nhẩu hứa lời
Mai mốt cô giáo sẽ nuôi 'chấu' mà !
Thấp thóang đâu đây hương hạnh phúc
Ngạt ngào dâng tỏa ngút lòng Ba
Trầm ngâm giây phút... Ba lại nói
Tiền bạc ngàn vàng không đổi qua...
Ngày lại ngày qua.. Tết hết rồi
Bốn tuần thấm thóat nhẹ nhàng trôi
Tôi đành giả biệt Ba yêu kính
Tiếp nối tha hưong nơi xứ người
Chất kín thương yêu vào kỷ niệm
Hôm nay, mãi mãi, nhớ suốt đời...
TTB CHSHD