Sinh lão bệnh tử
Tre già măng mọc
Ai cũng nói thế, thế nhưng khi rơi hoàn cảnh mình,
cũng không dễ dàng gì vượt qua, nó nặng nề lắm, cứ cố giã vờ không nghĩ đến thì hình ảnh lại hiện ra,
ngày gia đình tiễn má ra đi vĩnh viễn, ai cũng rơi lệ điều chắc chắn, còn anh chị
tôi không thể về, nhưng vẫn còn mai mắn hơn tôi là gặp mặt má tôi ngày cuối đời.
Lúc ấy là vào nữa khuya trời Tây, lúc mà cả nhà chuẩn bị đầy đủ để đưa má tôi về
nơi an nghĩ cuối cùng.
Khi ấy tôi cố ngủ để được nhìn thấy má, liệu má có về
thăm tôi vẫy chào lần cuối không? Để tôi được nói với má rằng 'con nhớ má lắm'. Tôi được nhìn thấy ba
má mình trước khi ra đi, không biết có đúng không khi người ta nói 'em nhẹ bóng vía' nên em nhìn thấy người
ra đi, thật sự 'bóng vía' là gì?! Cũng
chưa ai chứng minh được, chỉ thấy rằng mình được thấy ba má trong mơ, chắc vì
nghĩ về nó luôn.
Người đời hay nói ' má thương con trai, ba thương con gái', điều này không biết đúng
sai, nhưng người mẹ nào cũng coi con cái mình là những cỗ xe non nớt cần kéo nó
đi theo cái đà của mình sắp đặt sẵn. Thế nhưng cũng còn phụ thuộc vào nhiều yếu
tố, có khi ba má là cả thế giới khác biệt hẳn con cái, thì điều rất khó khăn để nó hướng theo ý định của
mình. Còn mai mắn nó theo cái nếp mình đặt ra cũng đủ để thấy rằng ' cha nào con nấy'. Gia đình bác sỹ, kỹ
sư... thì chắc chằn rằng con cái mình theo nghiệp cha mẹ là quá dễ dàng. Tuy
nhiên, có bậc cha mẹ phải vất cả cơm áo gạo
tiền cho con thành tài cũng không ít, nhưng cái nôi chắc chắn rằng những đứa
con thế hệ sau tốt và tốt hơn vì từ những bài học tốt từ cha mẹ.
Rồi ngày tiễn má ra đi, chắc chắn rằng hai bên đường
nhiều người lớn ngã nón chào, như ngày xưa ba má dạy 'khi thấy đám tang, nhớ ngã nón chào', liệu điều này còn tồn tại
cho nền giáo dục mới chăng?!. Giờ đây trên cao má thấy có nhiều người vẫy chào
má, rồi má xa khuất ngôi nhà mà má sống trong ấy bao nhiêu năm cùng những đứa
con, đứa cháu vui buồn. Chia sẻ cùng ba và chúng tôi, ngày xưa ấy đã qua, ngày
nay khi chúng tôi trưởng thành, điều mong rằng ba má sống trăm tuổi già cùng
con cái, nhưng quê nhà khó lắm, cuộc sống thêm điều kiện ngày nay, ông bà khó
kéo dài thuổi thọ mình qua 90 tuổi, dù điều này rất bình thường cho người dân bản
xứ phương Tây.
Ba má chúng tôi đã ra đi mãi mãi, những giọt nước mắt
khóc buồn ngày cha mẹ ra đi cũng đã trãi qua, nhưng cái đọng lại trong tâm của
mỗi chúng tôi là sự chia sẻ vui buồn trong cuộc sống từ anh chị em, sự ích kỹ
cá nhân sẽ không tồn tại trong tâm mỗi chúng tôi, điều mà ai cũng mong muốn khi
cha mẹ khuất xa.
Cám ơn anh chị, bạn bè, đồng nghiệp... đã chia sẻ cùng
gia đình, cùng những lời động viên quý báo. Những lời lẻ từ tấm chân tình mà ra, nó quí nhất trong cuộc sống khi ai cũng sẽ và đã nhận được khi cha mẹ mình ra đi.
Con cái bậc cha mẹ xa xứ ngày nay, liệu có thể dễ dàng
giải thích cho chúng hiểu chăng những phong tục mà ông bà ta đã dạy chúng ta.
Ngã nón chào khi xe tang qua
Snowynguyen le
02 Mars 2015