Nhìn hình em để trên Facebook, chị nhớ
lại lúc hai chị em mình gặp nhau lần đầu tiên ở Brussels vào tháng 6,
2013, vui và cảm động lắm...
Em còn nhớ vì sao mà hai chị em đã
"quen" nhau không?
Nhờ vào email "Les Murs de Bruxelles" chị gởi đến Nhóm Đồng Bằng Sông Cửu Long, rồi nhờ anh Hồng Phúc đã chuyển và trả lời thơ cho "em Oanh", nhưng lại gởi qua email... của chị (chị rất cảm ơn anh Phúc về điều nầy) và chị đã chuyển thơ lại cho em. Thơ đã đi một vòng rất xa, từ chị, ở Toronto, đến anh Phúc ở Montréal, từ anh Phúc đến em ở Bruxelles... và rồi thơ trả lời của em đã trở lai Toronto để hai chị em mình quen biết nhau từ ngày đó đến bây giờ.
Về hình chụp
trong restaurant ăn French fries ngon ơi là ngon, vì hình bị mờ quá, có lẽ khi
chụp, cậu waiter bị run tay, nên coi không rõ em ơi!
Ngộ ghê em hả, không thể ngờ được là hai
chị em lại có cùng sở thích, về nhạc Pháp, về quan niệm sống, về cuộc đời,
về con người... để cho chị và em trở nên thân ơi là thân, và không biết từ bao
giờ, em đã trở thành cô em... nhỏ nhất của chị.
Bao nhiêu là emails qua lại, bao nhiêu
lần nói chuyện qua phone, đã chia xẻ với nhau bao nhiêu là chuyện, chúng
ta vẫn thường nói với nhau, nếu có thể gặp được nhau... và ngày đó, một ngày
tháng Sáu, từ Canada chị đã đến Âu Châu, rồi từ Paris chị đã
đến Bỉ, đến Bruxelles, và đã gặp được em, em nhỏ ơi.
Xem lại
album, nhớ đến em Tuyết đă lái xe chở chị và cả nhà cùng với hai
người bạn của chị trên những đường phố của thủ đô
Brussels, giới thiệu cho chị biết những thắng cảnh nổi tiếng của Brussels,
những món ăn ngon của Brussels, cảm ơn thật nhiều nhen cô "Tour
Guide" thông minh, xinh đẹp.
Ngày hôm đó, trời nắng đẹp, nắng reo vui
cho chị gặp được cô em dịu dàng, giỏi giang của chị, chị rất phục tài lái xe
của cô em dễ thương nầy, đường thì nhỏ, mà em của chị lái xe và lách các xe
khác rất là tài tình, chị thì... chịu thua rồi nhỏ ơi !
Nhìn hộp chocolate thật đẹp, gói thật
khéo mà em đã tặng, chị cảm nhận được sự ngọt ngào, với những chân tình dễ
thương của cô em nhỏ của mình.
Lúc trở về Paris, lòng thật bồi hồi, nhớ lại những lúc chị và em cùng nhau "dạo phố" ở Brussels, nhất là ở "Grand Place", vui ơi là vui, và trên phi cơ bay trở về Canada thì kỷ niệm và niềm nhớ đã đong đầy em Tuyết ơi...
Lúc trở về Paris, lòng thật bồi hồi, nhớ lại những lúc chị và em cùng nhau "dạo phố" ở Brussels, nhất là ở "Grand Place", vui ơi là vui, và trên phi cơ bay trở về Canada thì kỷ niệm và niềm nhớ đã đong đầy em Tuyết ơi...
Chị vẫn luôn mong sẽ có một
ngày chị em chúng ta lại được gặp nhau !
Cho dù đã đi qua những quốc
gia, những thành phố nổi tiếng của Âu Châu: Paris, Nice, Cannes,
Monaco, London, Barcelona, Venice, Florence, Vatican City, Rome... chị vẫn luôn
nhớ đến Bruxelles, thủ đô hiền hoà của nước Bỉ, với cuộc sống êm đềm, vì
nơi đó có gia đình em, và nơi đó còn là quê hương thứ hai của cô em nhỏ dễ
thương của chị. Gởi đến em lời chúc bình an. Em Tuyết, je t'aime beaucoup
ma petite sœur !
*Viết
cho em Tuyết Snowy Nguyễn
Ngô Thị Xuân Nga - Toronto - Printemps
2015